MỖI NGÀY 1 NỤ CƯỜI * 186-190

186.  KHÔNG MUỐN ĐẾN TRƯỜNG

Một bà mẹ đánh thức con trai: – Con ơi, dậy đi, đã đến giờ tới trường rồi!

– Mẹ, con không muốn đến trường đâu! Mẹ hãy để con ngủ.

– Con đừng có làm nũng như trẻ con…

– Con không muốn đến trường! Con không muốn đến đấy nữa. Chúng nó quậy quá, chúng cứ làm phiền con hoài…

– Nào Roger, con biết rõ rằng con phải đến trường. Dù sao con cũng là thầy giáo mà!

 

187.  SỔ LIÊN LẠC

– Bố ơi có thật là kính của bố làm tất cả mọi thứ tăng lên không ạ? – Thật chứ, con trai cưng ạ!

– Vậy bố hãy đeo kính vào, thưa bố, và ký sổ liên lạc cho con…

 

o O o

– Tới tháng xếp hạng rồi mà sổ liên lạc của con đâu?

– Bạn con mượn rồi, bố ạ!

– Để làm gì?

– Để nó dọa bố mẹ nó đấy!

 

188.  ÍCH LỢI CỦA SÁCH

– Cậu biết không ? Quyển sách dày ơi là dày ! Cậu cho mượn thật có ích. – Thì mình đã nói rồi mà, quyển sách đó nhiều bài hay lắm ! Cậu khoái nhất mục nào ?

– À ! Nó đã giúp tớ … tiêu diệt kẻ địch lợi hại.

– Cái gì ?

– Tớ đang đọc, bỗng một con chuột cống chạy qua, tớ cầm quyển sách “chơi” liền, và …

– Trời đất ơi !!!

 

189.  CÓ VŨ TRANG

Trong giờ học đạo đức, thầy giáo kể rằng tổng thống Mỹ Washington hồi nhỏ có lần đã chặt nhầm cây anh đào của bố, nhưng sau đó vẫn mạnh dạn nhận sai lầm của mình và được ông tha thứ. Kết thúc mẩu chuyện, thầy hỏi:

– Em nào có thể cho thầy biết, tại sao bố của Washington lại không phạt con mình?

Cả lớp yên lặng suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Johny đứng dậy cả quyết:

– Thưa thầy, ông bố không dám phạt vì khi đó trong tay Washington vẫn còn cầm… cái rìu ạ.

 

190.  CÁO PHÓ

Tý vừa khóc mếu máo vừa chạy về nhà, mách với bố:

– Thầy giáo trù đập con quá, bố ạ. Hôm nào thầy cũng gọi con lên trả bài. Thầy cố tình chọn những câu thật khó để con không trả lời được thì thầy phạt. Hôm nay con lại bị phạt cầm tai đứng ở cuối lớp.

Bố Tý tức lắm. Hôm sau ông ta dẫn Tý, hầm hầm vào gặp thầy:

– Tôi nghe cháu nó nói thầy trù đập nó ghê lắm. Tại sao thầy lại đối xử với con tôi như vậy?

– Tôi trù đập con ông hồi nào đâu, nhưng ông xem, hôm nào tôi bảo nó lên bảng trả bài, nó cũng không trả lời được, kể cả câu hỏi dễ nhất.

– Tôi lại nghe cháu nó nói thầy toàn chọn câu khó thôi. Đâu, thầy cho tôi một ví dụ xem nào.

– Này nhé, hôm qua tôi hỏi nó tướng Trần Hưng Đạo chết hồi nào mà nó có trả lời được đâu.

Bố Tý ngẫm nghĩ một lúc, rồi đáp:

– Thôi, thầy cũng thông cảm cho cháu. Gia đình tôi là gia đình làm ăn buôn bán, lâu lâu coi báo thì xem tin tức chứ ai đi đọc cáo phó làm gì.