MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI * 306-310

306 – CẤP CỨU

Thánh Phêrô canh giữ cổng trời nghe tiếng gõ cửa. Ông ra mở cửa thì thấy một linh hồn, bỗng vụt anh ta biến mất. Một lát sau lại nghe tiếng gõ cửa, ông liền ra mở. Lại thấy linh hồn hồi vừa nãy đang đứng đó và… vụt một cái anh ta lại biến mất. Ðến lần thứ ba ông rất tức giận, ông mở cửa ra, thấy linh hồn đó liền quát hỏi:

– Anh định giỡn mặt với tôi à?

Linh hồn đáp:

– Dạ đâu dám ạ, chả là… bác sĩ đang cấp cứu con đấy mà!

307 – CHA XỨ NHANH TRÍ

Cha xứ bữa nọ giải thích trên toà giảng về phép lạ Giona.  Bối rối thế nào mà cha lại kể rằng:

 – Một con cá voi đã bị nuốt trong bụng tiên tri Giona và ở trong đó ba ngày liền.

Anh chàng chơi đàn organ ngồi gần toà giảng nói nhỏ với Cha:

– Thưa cha, cha lộn rồi, phải nói ngược lại mới đúng.

Thế nhưng Cha xứ không hề mất bình tĩnh trả lời với anh:

– Không sao, không sao cả! Như thế thì phép lạ lại càng kỳ lạ hơn!

308 – XE HƠI VÀ VĨ NHÂN

Một chàng trai mới lớn sau khi thi được bằng lái xe liền đề nghị cha mình cho sử dụng chung xe hơi. Người cha, vốn là một mục sư, liền ra điều kiện.

– “Nếu điểm học ở trường của con khá lên, con chịu đọc Kinh Thánh đôi chút và cắt mái tóc dài rũ rượi của con đi, thì lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện.”

Một tháng sau, chàng trai trở về nhà và hỏi cha đã đồng ý cho mình dùng chung xe chưa. Người cha đáp:

– “Cha thực sự tự hào về con. Điểm số của con đã khá lên và con đã chịu đọc Kinh Thánh. Thế nhưng con vẫn chưa đi cắt tóc…”

Người con ngắt lời:

– “Cha biết không, con đã suy nghĩ nhiều về điều này và nhận thấy rằng các bậc vĩ nhân trong Kinh Thánh đều để tóc dài. Samson để tóc dài, Moses để tóc dài, Noah để tóc dài và thậm chí Chúa Jesus cũng để tóc dài.”

– “Phải!” – Người cha công nhận – “Và tất cả các vĩ nhân đó đều phải đi bộ.”

309 – THIÊN THẦN BẢN MỆNH

Ðầu khoá Giáo lý xưng tội lần đầu, Cha xứ nói chuyện với các em đến học. Cha đưa ra hình ảnh:

 – Một đứa trẻ khôn ngoan sẽ luôn luôn biết vâng theo lời thiên thần bản mệnh của mình. Mỗi sáng khi thiên thần bản mệnh nói với nó :”Dậy mau đi”, nó tức khắc tung chăn nhảy ra khỏi giường.

 – Thế còn Bé Tèo, sáng nay trước khi con dậy, thiên thần bản mệnh đã nói gì với con nào ?

 – Thưa Cha, Ngài bảo con: “Tèo, con cứ ngủ thêm một tí nữa đi.”

310 – BẤT PHÂN THẮNG BẠI

Trong một cuộc tranh luận với chủ đề thần học, một giáo sư bắt đầu bài thuyết trình của mình bằng câu hỏi: “Ai trong số quý vị ngồi đây đã từng nhìn thấy Chúa?”

Không có tiếng trả lời. Giáo sư hỏi tiếp:

– Ai trong số các vị đã được sờ mó vào Chúa?

Cử tọa vẫn im lặng. Giáo sư cao giọng hơn:

– Vậy đã có ai nghe thấy giọng nói của Chúa chưa?

Không ai trả lời. Vị giáo sư lập tức khẳng định:

– Vậy chúng ta có thể kết luận: Chúa không hề tồn tại.

Một người vụt đứng lên đặt câu hỏi:

– Ai trong quý vị đã trông thấy óc của giáo sư? Ai đã sờ vào óc của giáo sư? Ai đã từng nghe giọng nói của óc ấy?

Không có tiếng trả lời. Người phản biện quay sang giáo sư hỏi:

– Vậy, liệu chúng ta có thể đi đến kết luận rằng giáo sư không hề có óc?   

01