MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI * 321-325

321 – MUỐN NGHE ĐIỀU GÌ NHẤT?

Ba người đàn ông không may chết trong một tai nạn xe hơi. Đến trước cổng thiên đường, Thánh Phêrô hỏi:

– Khi nằm trong quan tài, các ngươi nghe thấy cha mẹ, anh chị em, bạn bè thương nhớ, khóc lóc, kể lể đủ thứ. Lúc đó các ngươi muốn nghe điều gì nhất?

Anh thứ nhất trả lời: Dạ, con muốn nghe rằng “Anh này là người đã làm ơn ích rất nhiều cho thiên hạ.”

Anh thứ hai tiếp lời: Dạ, con muốn nghe rằng “Đây là một người chồng tốt và là người giáo dân gương mẫu.”

Anh thứ ba buồn rầu trả lời: Còn con, con chỉ muốn nghe người ta la to rằng “Chúa ơi, tay chân nó động đậy, nó còn sống!”

322 – PHÍ CỦA TRỜI!

Một cha xứ đi thăm dân chúng khu vực quanh nhà thờ để khuyến khích con chiên đi lễ Chúa Nhật.  Thấy một anh chàng ngồi ở cửa nhà, cha hỏi:

– Sao cha không thấy con đi lễ?

– Thưa cha, con không có quần lành áo tốt nên không dám đi lễ!

Hôm sau, cha đem quần áo mới cho anh chàng này.  Nhưng ngày Chúa Nhật vẫn không thấy anh dự lễ.  Khi gặp cha hỏi:

– Có quần áo mới rồi, sao không thấy con đi lễ?

– Thưa cha, tại con nghĩ rằng: ăn mặc như thế này mà không có tiền bỏ vào nhà thờ là điều xấu hổ!

Cha xứ liền đưa cho anh ít tiền để lần sau anh đi dự lễ.  Nhưng rồi vẫn không thấy anh ta bén mảng đến nhà thờ, cha lại đến nhà anh ta.  Lần này anh ta nói:

– Thưa cha, cho phép con nói thật: Có quần áo đẹp, lại có tiền cha cho mà không đi chơi phố thì…quả là phí của trời!

323 – PHẦN CHÚA, PHẦN CON

Trong một dịp gặp mặt định kỳ, 3 mục sư tâm sự với nhau về cách thức chia tiền thu được trong các buổi lễ ngày Chúa Nhật. Phần nào sẽ dành cho Chúa và việc chung, phần nào là của riêng mình, chính là đề tài được bàn luận sôi nổi của ngày hôm đó. Vị thứ nhất cho hay:

– “Thường thì tôi sẽ lấy phấn, gạch lên nền nhà một đường thẳng, rồi đứng dang hai chân hai bên. Sau đó tôi sẽ tung tiền lên trời, đồng nào rơi xuống bên chân phải sẽ được dành lo việc Chúa, phần nào rơi phía chân trái, tôi sẽ dùng cho việc riêng.”

Vị thứ hai trình bày: “Tôi cũng có cách làm tương tự, chỉ khác là tôi dùng một chiếc bàn, rồi tung tiền lên, đồng nào nằm trên mặt bàn thì dành cho việc Chúa, đồng nào rơi ra khỏi bàn là tiền dành cho tôi.”

Vị thứ ba liền nói: “Tôi cũng tung tiền lên trời giống như hai ông, nhưng đặc biệt hơn, ấy là trước đó tôi có cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa, sau khi con tung lên, phần nào Chúa muốn thì xin Chúa chộp lại, còn phần nào rơi xuống thì con biết đó là phần Chúa chừa lại cho con.”

324 – VIỆC ĐỀN TỘI

Một ngày kia ông chồng đi nhà thờ xong thì về nhà ngay.  Về tới nhà, ông liền ôm hôn vợ tới ba lần.  Bà vợ vô cùng ngạc nhiên, vì xưa nay ông chưa bao giờ hôn mình như thế.  Bà hỏi:

– Tại sao bữa nay ông lại nổi hứng như vậy?

Ông chồng liền trả lời:

– Bữa nay tôi đi nhà thờ và đã xưng tội.  Cha giải tội bảo tôi phải làm việc đền tội là: hãy về hôn Thánh giá 3 lần.

325 – QUẢNG CÁO TRONG THÁNH LỄ

Trong khuôn viên nhà thờ, vị linh mục đang đi dạo với một người thương gia. Cậu giúp lễ trẻ đi phía sau. Câu chuyện giữa vị linh mục và người thương gia có vẻ rất hấp dẫn, người thương gia trả giá:

– 5 ngàn đô!

– Không được!

– 10 ngàn đô!

Im lặng.

– Thôi được, tôi trả cho Cha 50 ngàn đô nhé!

Vị linh mục vẫn không chấp thuận, người thương gia lắc đầu rút lui. Cậu giúp lễ vội bước đến trước mặt vị linh mục nói:

– Thưa Cha, 50 ngàn đô là một con số không nhỏ đâu, trong khi đó giáo xứ chúng ta đang cần tiền để tu sửa nhà thờ! Sao cha lại từ chối?

Vị linh mục điềm tĩnh trả lời:

– Nhưng con có biết yêu cầu của ông ta là gì không? Ông ấy đề nghị với ta rằng mỗi lần làm lễ, giáo dân không thưa “Amen”, mà phải hô to “Cocacola” “Cocacola”!

01