MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI 336-340

336 – PHÂN BIỆT CHỦNG TỘC

Tàu Discovery đang trên đường trở về trái đất từ trạm vũ trụ quốc tế Alpha, trong số bốn phi hành gia có một người da đen. Bỗng xuất hiện một chỗ hổng ở vỏ ngoài con tàu, cần một người hy sinh leo ra khắc phục sự cố. Nhóm trưởng họp mọi người lại và tuyên bố:

 – “Các bạn, một người trong chúng ta phải hy sinh để leo ra ngoài chữa con tàu, riêng tôi thì không thể chỉ định ai. Vì vậy tôi sẽ tiến hành một cuộc kiểm tra kiến thức, ai không trả lời được, người đó sẽ có vinh dự được chết vì sự nghiệp chinh phục không gian của nhân loại.”

 Ông ta bắt đầu hỏi người thứ nhất:

 – “Vũ khí mà người Mỹ đã dùng để tấn công một thành phố của Nhật Bản ngày 6/8/1945 tên là gì?”

 – “À… ờ… một trái bom nguyên tử.”

 – “Đúng !”

 Nói đoạn ông quay về phía người thứ hai, mặt đang trắng nhợt vì sợ hãi, rồi hỏi:

 – “Thế tên thành phố đó là gì?”

 – “Hiroshima”. Người này thốt lên và thở phào nhẹ nhõm.

 Vị trưởng nhóm dừng lại trước mặt người phi công da đen và hỏi:

 – “Bây giờ đến lượt anh. Hãy nói cho tôi biết: Họ, tên, tuổi và nghề nghiệp của những nạn nhân?”

337 – BẮN DỞ NHƯ THẾ

Peter gia nhập quân đội lúc 18 tuổi, nhưng dù huấn luyện thế nào, anh ta cũng không thể bắn súng trúng đích. Một hôm, trong một buổi tập, Peter nhắm mục tiêu bắn 9 lần, nhưng đều không trúng. Viên sĩ quan thất vọng hét lớn:

– Peter, anh thật là người vô dụng! Thôi đừng bắn phí viên đạn cuối cùng nữa. Đi ra sau tường kia và dùng viên đạn đó mà tự bắn vào mình đi.

Peter xấu hổ quá và đi ra sau tường. Một vài giây sau, viên sĩ quan và các tay lính trẻ nghe thấy một tiếng súng nổ lớn. Viên sĩ quan vội thốt lên:

– Trời ơi, thằng đần độn ấy đã tự bắn vào mình thật rồi?

Ông lo lắng chạy ra phía sau tường, nhưng không như ông nghĩ, Peter chẳng làm sao cả. Peter nhìn viên sĩ quan rồi sợ sệt nói:

– Xin lỗi ông, tôi lại bắn trượt.

338 – BỊ ĐIẾC

Một người thanh niên đang chờ mua vé tại ga xe lửa. Anh ta nhai chew gum (kẹo cao su) để bớt căng thẳng. Ngồi đối diện với anh là một bà già.

 Bà già chăm chú nhìn anh, một lúc sau, bà ta hết kiên nhẩn và hét lên: “Trời ơi, đừng hỏi tôi nữa, tôi bị điếc mà!”

339 – QUẢNG CÁO XE

Biển quảng cáo của một hãng xe hơi gắn trên xa lộ: “Xe hơi của chúng tôi tăng tốc thật nhanh, vận tốc thật lớn”.

Hôm sau, bên cạnh đó xuất hiện quảng cáo của hãng đối thủ:

“Còn xe của chúng tôi thì không vội vàng đưa khách hàng của mình lên thiên đường như vậy!”

340 – CHÚ Ý AN TOÀN

Trên xa lộ dẫn vào một thành phố ở Philippin có một bảng báo lớn như sau:

“Thành phố chúng tôi xin chào đón quí khách. Nếu chạy với tốc độ 40 dặm, quý khách có thể thưởng thức phong cảnh thành phố; với tốc độ quá 60 dặm, quý khách sẽ nhận được một giấy phạt của cảnh sát giao thông; với tốc độ quá 80 dặm, bệnh viện hiện đại nhất của thành phố chúng tôi xin sẵn sàng để được phục vụ; nếu tốc độ quá 100 dặm, chúng ta hãy nói lời vĩnh biệt nhau kẻo trễ.”

01