406 – THỜI ĐẠI NÀO?
Trong một lớp học, thầy giáo giảng cho học sinh về lịch sử dân tộc qua các thời đại.
– Chúng ta hãnh diện vì Việt Nam đã có 4000 năm văn hiến. Cũng như các dân tộc khác, Việt Nam cũng đã trải qua thời đại “đồ đá” rồi thời đại “đồ đồng”.
Rồi thầy giáo hỏi học sinh :
– Các em có biết hiện giờ chúng ta đang sống trong thời đại nào không?
Một em học sinh giơ tay lên nói :
– Thưa thầy, chúng ta đang sống trong thời đại “đồ đểu” ạ.
407 – THUỐC THÔNG MINH
Một em học sinh đến tiệm bán thuốc:
– Xin dược sĩ bán cho cháu thuốc thông minh. Uống xong phải thông minh hơn mới được!
Dược sĩ đưa cho em học sinh một ít thuốc. Một tuần sau, em này trở lại than thở:
– Cháu đã uống hết thuốc rồi mà chả thấy thông minh hơn chút nào!
Người bán thuốc trấn an và bán thêm một số thuốc mới:
– Cứ tiếp tục uống đi, thuốc từ từ sinh công hiệu mới quý.
Tuần sau nữa, em học sinh lại đến. Vừa thấy bóng người bán thuốc, em đã la ầm ĩ:
– Ông bán thuốc giả cho cháu phải không?
Dược sĩ ôn tồn:
– Thế mới phải chứ! Bây giờ em đã khôn ra rồi đấy. Thuốc sinh công hiệu thế còn gì nữa!
408 – NHANH CHÂN
Ông bố càu nhàu:
– Cái nhà hàng chết tiệt ấy chứ, miếng thịt rán thì bé tí, khoai tây thì ít, mà bồi bàn thì chậm chạp…
Cậu con trai tiếp lời:
– Và nếu không nhanh chân thì chúng ta đã phải trả tiền cho những thứ đó rồi, bố nhỉ!
409 – CON NÍT RANH
Một cậu bé chơi bóng, lỡ chân đá vỡ kính cửa sổ nhà nọ. Bà chủ nhà chạy ra giữ chặt quả bóng quát thằng bé:
– Chúng bay mà không sửa lại cửa kính cho bà thì đừng hòng lấy bóng về!
Một lát sau, cậu bé gõ cửa bảo:
– Bố cháu sẽ đến sửa ngay!
Quả nhiên, một người đàn ông đem theo hộp đồ nghề đang bước tới. Bà ta bèn cho thằng bé cầm bóng đi.
Người đàn ông sửa xong, nói với bà:
– Xin cho 50 đô !
Bà chủ ngạc nhiên kêu lên:
– Ô hay, ông không phải là bố thằng bé sao?
Người đàn ông cũng trợn tròn mắt:
– Thế bà không phải mẹ thằng bé à?
410 – BÀI NÀO HỢP NHẤT?
Lan đến nhà Tí chơi. Đang học đàn nên Tí hí hửng lấy cây đàn guitar ra và hát biểu diễn mấy bài liền. Xong quay sang hỏi Lan:
– Bạn thấy bài nào hợp với mình nhất?
Lan nghĩ ngợi một lát rồi đáp:
– Mình biết có một bài rất hợp với bạn.
Tí mừng quýnh hỏi liền:
– Thế bài nào vậy?
– Thì là bài “Đập vỡ cây đàn” đó!