MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI 411-415

411 – GIÁ CẢ

Trong cửa hàng thờitrang, người đàn ông chỉcái áo khoác lông rất đẹp và hỏi giá.  Cô bánhàng nhanh nhảu trả lời:

– 1.000 đồng, thưa ông!

– Quỷ thật! Thế cònchiếc bên cạnh?

– Thưa ông, hai con quỷ rưỡi ạ!

412 – GIẢ MÈO

 Một tên ăn trộm ban đêm lẻn vào nhà ngườita.  Trong nhà quá tối, chẳng may nó đụng vào đồ đạc làm rơi loảng xoảng làm chủ nhà thức giấc.  Nó vội vàng giả mèo kêu “meo meo”mấy tiếng.  Chủ nhà sinh nghi liền hỏi:

 –  “Mèo đó có phảikhông?”

 Thằng trộm chợt buột miệng thưa:

 – “Dạ phải.”

413 – GIAO NHIỆM VỤ THEO SỞ THÍCH

Trung đội tập hợp, chuẩn úy trực ban ra lệnh:

– “Binh sĩ nào yêu âm nhạc thì bước ra phía trước!”

Sáu chiến sĩ trong đội hình hăm hở bước ra.

– “Thưa chuẩn úy, chúng tôi cần chơi bài gì ạ?”

– “Không chơi bời gì hết! Hãy khiêng chiếc đàn piano sang câu lạc bộ sĩ quan ở bên kia sườn núi!”

– !!!

414 – GIẦU HƠN

Một anh chàng than vãn với bạn:

– Tôi thông minh hơn hắn ta, đẹp trai hơn, tốt bụng hơn, vậy mà nó lại giàu hơn tôi. Ông trời thật là bất công.

– Anh nói sao ấy chứ, tôi thấy anh giàu hơn hắn nhiều.

– Ngay cả nhà tôi còn không có thì làm sao mà giàu hơn nó được.

– Không, ý tôi muốn nói là anh giàu trí tưởng tượng hơn nó.

415 – HEO ĂN GÌ?

Người nông dân nọ chăn một đàn heo rất đông. Một ngày kia, có người lạ tới xem chuồng trại của bác và hỏi bác cho heo ăn những gì. Bác nông dân đáp:

– Tôi cho chúng ăn cám, ngô và những thứ đại loại như vậy!

Người kia giận dữ:

– Tôi là thanh tra của Hiệp hội bảo vệ súc vật và tôi cho rằng ông đã không đối xử tốt với chúng. Thay vì cho những thứ chúng đáng được ăn, ông chỉ cho chúng ăn chất thải.

Ông thanh tra liền lập biên bản phạt bác nông dân.

Vài ngày sau, một người khác tới hỏi bác nông dân câu tương tự. Cảnh giác, bác đáp:

– Tôi cho chúng ăn rất tốt. Thực đơn hàng ngày của chúng có cá hồi, trứng cá caviar, tôm, bò bít tết…

Câu trả lời của bác làm người kia nổi giận:

– Sao lại có thể bất công đến thế? Ông cho chúng ăn thịnh soạn như vậy trong khi hàng ngày có biết bao nhiêu người đang chết đói. Tôi là người của Hiệp Hội Chống Đói Nghèo và tôi sẽ phạt ông vì sự hoang phí này.

Sau khi ông Chống Đói Nghèo đi khỏi, một người khác lại tới hỏi bác nông dân đúng câu hỏi nọ. Bác ngập ngừng vài phút rồi đáp:

– Tôi cho mỗi con 5 đô la. Chúng thích ăn gì thì tự mua lấy mà ăn!

01