MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI * 651-655

651 – VẪN CHIẾC ĐEN CHIẾC VÀNG

Một viện sĩ đi họp hội đồng khoa học. Cô thư ký thấy ông đi một chiếc giày màu vàng, một chiếc giày màu đen. Cô đến nhắc ông về đôi giày. Sau khi về và quay trở lại ông vẫn đi như cũ. Cô thư ký ngạc nhiên hỏi tại sao ông không đổi giày, ông bình thản trả lời:

– Ơở nhà cũng chỉ có một chiếc màu đen và một chiếc vàng như đôi giày này.

Cô thư ký….

 

652 – CHIẾC GHẾ TRỐNG

Một sáng tại nhà hát kịch, hai quý bà ngồi cách nhau một ghế trống. Làm quen với nhau trong giờ nghỉ chuyển hồi.

Một bà lên tiếng:

– Tôi không hiểu tại sao giữa chúng ta lại có một ghế trống thế này nhỉ, như là chẳng có ai dám ngồi vậy!

Bà kia đáp lại với vẻ mặt buồn bã:

– Đấy là chỗ của chồng tôi đấy bà ạ. Chúng tôi đã giữ chỗ trước khi ông ấy chết!

– Sao bà không mời người thân hoặc bạn bè ngồi vào đó?

– Làm sao được. Bà góa thở dài. Họ còn đang bận đi dự đám tang của ông ấy!

 

653 – DÀI LƯỠI

Một bà nhiều chuyện đến khám bệnh ở một bác sĩ. Bà phàn nàn:

– Thưa giáo sư bác sĩ, có lẽ tôi làm việc quá sức!

Bác sĩ mỉm cười hóm hỉnh nhìn bà nói:

– Nào bà đưa lưỡi cho tôi xem!

 

654 – CHỚ BÁN CON BÒ ẤY

Một thành viên trong ủy ban chống tệ nạn nghiện rượu đã đi tới những vùng hẻo lánh xa xôi để tuyên truyền, ông có thói quen uống sữa trong khi thuyết trình.

Ông đã đặt sữa ở trang trại nọ.

Tin vào quan niệm của mình, người chủ trại đã pha vào sữa một lượng rượu vang đáng kể.

Trong cuộc họp, thành viên nọ diễn thuyết, giữa chừng lấy chai “sữa” ra uống một ngụm, ông ngạc nhiên uống tiếp một ngụm lớn và nốc liên tục nhiều ngụm cho tới chai cạn.

Tan cuộc họp, mặt ửng hồng đầy sinh động, ông tiến lại người chủ trại:

– Có đúng là ông đã cung cấp sữa cho tôi hay không?

– Thưa vâng- Người chủ trang trại lúng túng- Tôi đã nhầm lẩn ạ!

– Tôi muốn khuyên ông điều này- Ủy viên ủy ban chống nghiện rượu vui vẻ tiếp- Chớ có bao giờ bán con bò ấy 

 

655 – HÃY LÀM NHƯ TÔI

Một nhà văn Anh đưa một thiếu phụ đến bàn tiệc và nói với bà ta:

– Bà xinh đẹp quá!

– Rất tiếc, tôi không nói lời khen tặng ấy với ngài!

 

– Thì bà hãy làm như tôi: nói dối đi!

 

01