· Flatter me, and I may not believe you.
· Criticize me, and I may not like you.
· Ignore me, and I may not forgive you.
· Encourage me, and I will not forget you.
· Love me and I may be forced to love you.
· Khen ngợi tôi, và tôi có thể sẽ không tin bạn.
· Chỉ trích tôi, và tôi có thể sẽ không thích bạn.
· Tảng lờ tôi, và tôi có thể sẽ không tha thứ cho bạn.
· Khuyến khích tôi, và tôi có thể sẽ không quên bạn.
· Yêu mến tôi, và tôi có thể sẽ bị buộc phải yêu mến bạn.
· Cherish the time you have, and the memories you share… being friends with someone is not an opportunity but a sweet responsibility.
· Hãy nâng niu thời gian bạn có và những kỷ niệm chung… làm bạn ai đó không phải là cơ hội mà là trách nhiệm ngọt ngào.
· A friendship can weather most things and thrive in thin soil; but it needs a little mulch of letters and phone calls and small, silly presents every so often – just to save it from drying out completely.
· Tình bạn có thể vượt qua hầu hết mọi thứ và phát triển trên mảnh đất cằn cỗi; nhưng nó cần thỉnh thoảng bồi phủ một chút với thư từ và các cuộc điện thoại và những món quà nhỏ bé ngớ ngẩn để nó không chết khô.
· Odd how much it hurts when a friend moves away- and leaves behind only silence.
· Đau đớn biết bao khi một người bạn ra đi – và chỉ để lại sau lưng sự im lặng.
· In loneliness, in sickness, in confusion-the mere knowledge of friendship makes it possible to endure, even if the friend is powerless to help. It is enough that they exist. Friendship is not diminished by distance or time, by imprisonment or war, by suffering or silence. It is in these things that it roots most deeply. It is from these things that it flowers.
· Trong sự cô đơn, trong đau ốm, trong bối rối – nhận thức về tình bạn khiến ta có thể bước tiếp, thậm chí ngay cả khi bạn ta bất lực không thể giúp ta. Họ ở đó là đủ rồi. Tình bạn không phai nhạt bởi không gian hay thời gian, bởi sự giam cầm của chiến tranh, bởi khổ đau hay sự im lặng. Chính trong những thứ đó mà nó bắt rễ sâu nhất. Chính từ những thứ đó mà nó nở hoa.