866 – KHÁCH XA VỀ TRƯỚC
Có một người, đến nhà bạn dự tiệc, ăn uống không biết no đủ. Mọi người ngồi cùng mâm đã ăn uống xong từ lâu, mà anh ta vẫn tiếp tục. Thấy mọi người chờ mình, khó coi quá, anh ta bảo :
– Các vị ở xa cứ về trước đi, không cần đợi tôi.
Khách xa ra về hết, chỉ còn lại chủ nhà. Anh ta nói:
– Ai xa về trước.
Chủ nhà nói :
– Chỉ còn tôi thôi.
Anh ta nói :
– Anh phải về buồng ngủ còn xa hơn tôi, nên về trước đi. Tôi ngủ ngay tại đây.
867 – NGƯỜI HÀNG XÓM RẬM RÂU
Có một người họ Lý rất rậm râu, cho nên mọi người gọi anh ta với biệt danh Lý Râu.
Lý Râu chơi thân với một người hàng xóm họ Trương. Hai người chơi thân với nhau như anh em, Lý Râu phát hiện anh họ Trương có một nhược điểm là rất sợ vợ.
Một hôm, vào lúc nửa đêm, anh Trương bị vợ đánh cho một trận khá đau, phải chạy sang nhà Lý Râu tạm lánh. Lý Râu bực cho bạn lắm, cầm một cái gậy sang nhà Trương, đánh cho vợ Trương một trận. Vợ Trương vừa khóc vừa chửi :
– Mày giao du với Lý Râu, học được cái tính của Lý Râu đấy.
Bỗng, người nhà cầm đèn chạy ra soi, nói :
– Ái chà, không chỉ tính khí giống Lý Râu, mà khuôn mặt cũng giống y Lý Râu.
868 – GIẤU CUỐC
Hai anh em nhà nọ làm ruộng, người anh về trước để lo cơm nước. Lúc cơm chín, anh đứng ở cổng gọi em về ăn cơm. Người em đưa tay lên miệng làm loa, nói to :
– Em giấu cái cuốc vào bụi cây đã rồi về ngay đấy.
Ăn cơm xong, người anh bảo em :
– Cất giấu cái gì thì cứ lặng lẽ mà làm. Giấu cuốc mà em la to như vậy, người khác biết sẽ lấy trộm mất chứ.
Nguời em nghe có lý, gật gật đầu.
Ăn cơm xong ra ruộng làm thì quả nhiên cái cuốc đã mất. Người em vội vàng chạy về ghé tai anh nói thầm :
– Cái cuốc đã bị mất rồi !
869 – NÓI KHOÁC
Lão Trương và lão Lý đều thích nói khoác. Hai người gặp nhau. Lão Trương nói :
– Nhà tôi có cái trống, đánh trống là cả vùng xa trăm dặm đều nghe thấy.
Lão Lý nói :
– Nhà tôi có con trâu, đứng uống nước ở bên bờ nam con sông, mà đầu vươn sang bờ bắc.
Lão Trương lắc đầu :
– Làm gì có con trâu to đến thế.
Lão Lý nói :
– Không có con trâu to như thế thì lấy đâu ra bộ da để bọc cái trống to như thế.
870 – CƯỠI GÀ
Có một ông khách đến nhà bạn chơi. Chủ nhà chẳng mua thịt cá đãi khách, mà chỉ xào nấu toàn rau. Tất nhiên khách chẳng vui lòng gì. Chủ nhà giải thích :
– Nhà tôi cách chợ hơi xa, chẳng mua được thịt cá mời bác. Xin bác thông cảm.
Khách nhìn ra sân mà nói rằng :
– Bác hãy làm thịt con la tôi cưỡi đến đây mà ăn thịt.
Chủ nhà vội hỏi :
– Thế lúc bác về bằng gì được ?
Khách chỉ con gà trống đang đi ở sân :
– Cho tôi mượn con gà trống kia để cưỡi về nhà cũng được.