946 – LẠ THẬT!
Một người đàn ông than phiền với bạn:
– Đàn bà lạ thật! Như vợ tôi, ngày nào cô ta cũng bôi son trát phấn lên đầy mặt thì không sao. Còn tôi chỉ mỗi một lần đi chơi về trên mặt có dính tí son, cô ta đã la mắng om sòm.
947 – GIÁ TRỊ CỦA MỘT LỜI TỪ CHỐI
Hội phụ nữ Luân Đôn yêu cầu Bơcna Sô tặng hội một cuốn sách của ông nhà đề “Người chỉ đường cho trí thức đến với xã hội chủ nghĩa”.
Nhà văn đã từ chối và viết thư trả lời:
“Mong quý hội thông cảm vì cuốn sách tặng, người ta thường ít đọc ..”
Hội phụ nữ bèn đem bán bức thư đó với giá 30 đồng, đủ mua ba cuốn sách của Bơcna Sô.
Người mua bức thư đó đem bán lại cho một người chuyên sưu tầm các bút tích của nhà văn và nhận được số tiền đủ để mua toàn bộ các tác phẩm của nhà văn.
948 – CON NÀO
Bà vợ cầm lá thư chìa ra trước mặt chồng, nói giọng nghẹn lại vì tức giận:
– Hôm nay tôi đã tìm thấy lá thư tình trong túi áo của ông. Trời ơi, ông đã đi cặp bồ với con nào rồi, phải không? Ông hãy nói mau, con nào đã viết lá thư tình này cho ông để tôi xé xác nó ra!
– Ôồ! Thế ra bà không nhận ra đó chính là lá thư tình bà viết cho tôi hồi chúng mình mới yêu nhau ư?
949 – CHIẾC VALI
Accađi Gaiđa là nhà văn vet cho thiếu nhi nổi tiếng của Liên Xô (cũ). Ông hay lui tới những vườn trẻ ở ngoại ô Matxcơva chơi với các em. Một lần, tiễn Gaiđa ra ga, các em đua nhau xách hộ ông chiếc vali. Đến nơi, một em hỏi nhà văn:
– Thưa bác, tại sao bác là người nổi tiếng mà chiếc vali của bác lại nhẹ và rỗng như thế này?
Gaiđa suy nghĩ rồi trả lời:
– Ôồ! Không sao, bác chỉ sợ chiếc vali của bác nổi tiếng còn bác thì lại nhẹ và rỗng!
950 – CÂU TRẢ LỜI
– Bố ơi! Tại sao cá lại câm nhỉ?
– Thế mà cũng hỏi. Nếu bố dìm con xuống nước, con có nói được không?