71. ĐỐI ĐÁP TÌNH YÊU
– Nếu em nhẩy xuống nước, anh sẽ cứu em chứ, anh yêu?
– Nếu như anh nói có thì em sẽ nhảy xuống chứ, em yêu?
– Anh yêu loại người nào hơn, thông minh hay xinh đẹp?
– Anh yêu cả hai loại người ấy, và anh yêu cả em nữa.
– Anh thề là sau khi cưới vẫn yêu em chứ?
– Nhất định rồi, anh thích những phụ nữ đã có chồng.
– Ngốc ạ, anh chẳng có mắt thẩm mỹ gì cả.
– Cưng à, vì thế anh mới chọn em.
– Nếu chọn giữa một tỉ đồng và em, anh sẽ chọn đằng nào?
– Anh sẽ chọn ngay một tỉ.
– Vậy là anh không yêu em.
– Bậy nào, anh yêu em lắm chứ. Nhưng em hãy thử nghĩ một chút xem, nếu anh chọn em, anh sẽ không có một tỉ. Nhưng nếu anh chọn một tỉ, anh biết là anh sẽ có cả em.
72. MỘT TIẾNG THỞ DÀI HAI NGHĨA KHÁC NHAU
Quan tòa hỏi một nhân chứng nữ:
– Có chồng hay chưa?
Bà này thở dài.
Tòa nói với thư ký:
– Ghi đi: Chưa chồng.
Một lát sau quan toà hỏi một nhân chứng nam:
– Đã có vợ chưa?
Người này cũng thở dài.
Tòa nói:
– Ghi đi: Đã có vợ.
73. KIỂM ĐIỂM
Tại cuộc họp kiểm điểm cuối năm, Thủ trưởng nói với nhân viên: “Các đồng chí cứ vô tư nhận xét những nhược điểm của tôi, nhưng trước hết tôi xin tự phê bình là mình có hai nhược điểm là nhớ dai và thù vặt, mấy chục năm nay không khắc phục được mà ngày càng trầm trọng hơn !
74. AI PHỤC VỤ NỔI
Bà vợ đã cố hết sức làm vừa ý chồng nhưng ông chồng khó tính vẫn luôn bươi móc. Lúc thì chê bà không làm trứng ốp la, lúc thì bất bà làm trứng chiên ăn sáng.
Một hôm, bà vợ cẩn thận dọn cho ông một phần ốp la và một phần trứng chiên, chắc mẩm thế nào ông ấy cũng khen.
Nào ngờ, ông chồng trừng mắt gắt: “Cái trứng nên làm ốp la thì bà đem chiên, còn cái trứng định chiên bà lại làm ốp la”.
75. KẺ LƯỜI BIẾNG NHẤT
Một chủ trại có mười người làm công trong nông trại, bởi vì không có người nào năng nổ được như ông ta tưởng, ông bèn nảy ra một kế mà ông tin là sẽ trị cho họ bỏ tật lười biếng. Một hôm, ông bảo:
– Các anh này, tôi có việc dễ dàng, thoải mái cho người nào lười biếng nhất nông trại này. Một người nào lười nhất bước ra phía trước?
Ngay tức khắc chín người trong bọn cùng bước lên.
– Tại sao anh không bước ra phía trước cùng những người khác? – Ông chủ trại hỏi người còn lại.
Người này đáp:
– Mất công quá!