MỖI NGÀY 1 NỤ CƯỜI * 86-90

86.  ĐÀNG SAU

Đằng sau nụ cười là nước mắt…

Đằng sau nước mắt là niềm đau…

Đằng sau tình đầu là tan vỡ…

Đằng sau nỗi nhớ là tình yêu…

Đằng sau lời yêu là dối trá…

Đằng sau lạnh giá là khát khao…

Đằng sau chiêm bao là vỡ mộng…

Đằng sau biển rộng là bão giông…

Đằng sau cảm thông là thương hại…

Đằng sau khép lại là mở ra… đằng sau chúng ta là quá khứ…  đằng sau quá khứ là……

Mệt quá… nói túm lại là phải coi chừng sau lưng …

 

87.  MỘT QUAN NIỆM VỀ TUỔI GIÀ

Ở tuổi hiện tại, chúng ta đừng nghĩ đến đồng tiền, đừng nghĩ đến giàu hay nghèo nữa và…. Tứ khoái của tuổi già là: Ăn, ngủ, thể dục và du lịch. Đọc 2 câu trên thì phải cười 3 tiếng rồi … lắc đầu 3 cái. Không nghĩ đến tiền? OK. Nhưng trong cái tứ khoái được liệt kê thì hết 50% là cần tiền: Ăn và Du Lịch. Ăn thì cần tiền còn ít nhưng món du lịch thì đúng là “không tiền, đố mày làm nên” và càng già thì càng nghiệm ra rằng: Tiền không làm nên tất cả nhưng  không có tiền thì tất cả đều không nên làm!! 

 

88.  SỐ PHẬN

Lời cảnh tỉnh của số phận

Một cơn giông sấm sét loang loáng, mưa như trút. Chị vợ hỏi chồng:

–  Anh có nhớ bữa chúng mình mới quen nhau không? Hôm đó, trời cũng sấm sét đùng đùng như hôm nay.

–  Quên sao được, nhưng đáng tiếc là tôi đã coi thường lời cảnh báo về số phận mình từ thiên nhiên.

 

89.  TỐT SỐ?

Trước cửa xe khách có dòng chữ: “Cho xem đường chỉ tay trước khi lên xe”. Một hành khách thấy lạ hỏi:

–  Vậy là sao, ở đây có khủng bố ư?

–  À, xe tôi bị đứt phanh, chỉ chở những ai tốt số thôi, nhỡ có mệnh hệ gì lại kiện tụng, mệt lắm.

 

90.  NGƯỜI TÀI XẾ VÀ GÃ TÂM THẦN

Một anh tài xế xe tải làm công việc thường ngày giao hàng cho một bệnh viện tâm thần nhận thấy có một bánh xe bị xì hơi. Anh kích chiếc xe tải lên và tháo bánh xe xì hơi để thay vào đó một bánh xe dự phòng. Lúc sắp sửa gắn bánh xe mới vào, đột nhiên anh làm rơi cả bốn chiếc bù lon xuống ống cống nước.

Ngay lúc đó, một bệnh nhân tâm thần đi ngang qua và hỏi anh tài xế tại sao trông anh có vẻ hốt hoảng như vậy. Người tài xế xe tải nói sơ qua tình hình và đưa một cái nhìn thất vọng. Bệnh nhân nói lớn:

–  Chỉ mỗi cái việc đơn giản như vậy mà anh còn không cách nào làm được. Không lạ gì anh sinh ra chỉ làm cái nghề tài xế xe tải để sống. Đây là cái anh có thể làm. Tháo một cái bù lon từ mỗi trong ba bánh xe kia và gắn vô cái bánh xe này. Rồi lái xe xuống cửa tiệm gần nhất và thay những cái bù lon còn thiếu vô. Đơn giản quá phải không anh bạn?

Người tài xế quá cảm kích với lối giải quyết nhanh chóng này, liền hỏi người bệnh:

–  Anh quá giỏi và thông minh như vậy sao lại có mặt ở cái bệnh viện tâm thần này nhỉ?

Người bệnh trả lời:

–  Anh bạn ạ! Tôi ở đây bởi vì tôi khùng, chứ không phải tôi ngu.