266. KHÓC NHẦM ĂN ĐÒN
Có một người, suốt ngày lang thang tìm cách lừa dối người khác để kiếm ăn. Một hôm, anh ta lang thang đi qua một nhà đang có đám tang, anh ta mừng thầm; có chỗ kiếm ăn rồi!
Anh ta vào nhà đang có đám tang, chẳng chào hỏi ai, chẳng nói chẳng rằng, quỳ bên quan tài rồi khóc. Mọi người không anh ta là ai, quan hệ thế nào với người chết. Anh ta vừa khóc vừa nói:
– Mọi người không biết chứ, tôi và ông đây là bạn thân lắm đấy. Mới có mấy tháng không gặp lại, vậy mà ông đã ra đi mãi mãi rồi, thật là bất hạnh. May sao, tình cờ tôi có chút việc đi qua đây mới biết tin này, chẳng kịp mua vàng, hương lễ phẩm đến cúng lễ. Lòng thành thương ông, tôi khóc bày tỏ tình bằng hữu với nhau.
Người nhà nghe anh ta nói, cảm động lắm, giữ anh ta lại ăn cơm uống rượu no say.
Trên đường về nhà, anh ta gặp người bạn nghèo. Người bạn nghèo thấy anh ta no say như vậy, hỏi:
– Người anh em ơi, hôm nay ăn uống ở đâu mà no say vậy?
Anh ta kể lại từ đầu đến cuối câu chuyện vừa qua cho anh bạn nghèo nghe. Anh bạn nghèo nảy ra ý cũng làm theo như vậy. Hôm sau, anh bạn nghèo một nhà có đám ma, làm như anh bạn hôm qua kể, khóc than thảm thiết. Người nhà tang chủ hỏi anh ta về quan hệ với người chết. Anh bạn nghèo vừa khóc vừa kể:
– Người nằm đó là người thân thiết nhất của đời tôi. Hai chúng tôi đã từng ăn cùng mâm, ngủ cùng nhà, như hình với bóng . .
Anh bạn nhà nghèo chưa nói hết lời thì bị người nhà tang chủ đánh cho một trận nên thân. Bởi vì, người chết đang nằm đó là con dâu của gia đình này.
267. CÂU CÁ
Một người đàn ông xỉ vả thậm tệ một người bạn nông dân của anh ta vì đã không chịu cần cù lao động:
– Mày có một dải đất màu mỡ và đã có thể kiếm được nhiều tiền nếu như mày chịu khó bỏ nhiều thì giờ ra để làm ruộng và bớt thì giờ đi câu cá đi.
Người nông dân bảo:
– Mày hãy nhìn vào tấm bản đồ thế giới này xem, mày sẽ để ý thấy đến 2/3 quả đất là nước và chỉ có 1/3 là đất mà thôi. Vì vậy theo tao thì một người nên bỏ ra 2/3 số thì giờ của mình để câu cá còn 1/3 để làm ruộng.
268. CHÀNG TRAI THẬT THÀ
Ngày đầu tiên vào làm ở cửa hiệu, chàng nhân viên trẻ được chủ giảng:
– Anh đừng có quên
Chủ nói
– Khách hàng bao giờ cũng đúng.
Chẳng bao lâu chủ nhận xét thấy khách hàng vào cửa hiệu ông lập tức ra ngay, không mua thứ gì hết.
– Có trục trặc gì vậy?
Ông hỏi chàng nhân viên
– Tại sao họ không mua?
Chàng trai thật thà đáp
– Họ đều bảo giá ở đây quá cao và tôi bảo rằng họ đúng.
269. CHUYỆN KIẾM HIỆP
Trong buổi tiệc, có người tự khoe rằng mình rất sành chuyện kiếm hiệp bên Tàu, kể rằng:
– Đêm kia, một vị quái hiệp đứng trên nóc nhà thình lình bị một kẻ lén đập cây gậy sắt trên đầu. Cây gậy tròn bằng bắp chân chạm phải đầu quái hiệp, gãy làm đôi. Khúc gậy bị gãy nặng đến nỗi rớt xuống thủng mái ngói, rơi trúng một người đang ngủ gãy giò. Thế mà quái hiệp không biết rằng mình vừa bị đánh, ghê chưa?
Kể xong, người ấy hỏi:
– Các bạn có biết vị cao thủ võ lâm ấy là ai không?
Tức thì có người đáp:
– Là tía của thằng đặt chuyện đó chứ ai!
270. CHƠI CHỮ
Có một anh nọ tính hay đùa, một hôm khi nghe tiếng rao hàng lanh lảnh của cô bán hột vịt lộn, anh ta bỗng cười và gọi cô ta vào.
– Dạ, anh mua mấy quả?
– Cô còn bao nhiêu quả?
– Dạ, 27 quả.
– Thế ngày hôm nay cô bán được bao nhiêu quả rồi?
– Dạ, em bán được 43 quả.
– Vậy nếu tôi mua hết chỗ này thì ngày nay cô đã nhận và bán được 70 quả đúng không?
– Dạ đúng vậy.
– Thế thì cô đâu có lộn trứng nào đâu mà tôi nghe cô bảo là lộn. Thôi cô đi bán tiếp đi.
…? !