MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI 381-385

381 – CHÁY RỪNG

Tại cuộc hội thảo về phòng chống cháy rừng năm nay, hầu hết đại biểu các nơi đều báo cáo có những vụ cháy rừng tại địa phương gây tổn thất rất lớn.  Chỉ riêng tỉnh A là không có vụ cháy rừng nào.  Mọi người vui mừng đề nghị học tập kinh nghiệm của tỉnh A.

Ðại diện của tỉnh A đứng dậy và nói: “Thưa qúy vị, năm ngoái, rừng chúng tôi đã bị …cháy sạch hết rồi.”

382 – CHẲNG AI LÀ VÔ DỤNG

Trong thời chiến có hai thanh niên trốn quân dịch bị bắt. Trong văn phòng người ta hỏi cung hai thanh niên.

– Anh này, tại sao anh trốn quân địch?

– Thưa đại úy, em bị điếc.

– Không sao, tôi sẽ xung anh vào đội gỡ mìn!

– Còn anh kia, tại sao anh trốn quân dịch?

– Thưa đại úy, em bị cận thị.

– Không sao, không sao, tôi sẽ xung anh vào đội đánh sáp lá cà!

383 – CHẲNG LẤY ĐƯỢC XU NÀO

Một tổ chức từ thiện đến gặp ông luật sư giàu nhất thành phố và thuyết phục ông ta đóng góp cho quỹ của họ.

– Thu nhập của ông thuộc vào loại cao nhấtthành phố.  Vậy ông có thể quyên góp chút ít cho cộng đồng không ạ?

Ông luật sư hít một hơi dài rồi trả lại:

– Thứ nhất, tôi có người mẹ đang bệnh nặng, tiền thuốc thang tốn gấp nhiều lần thu nhập hằng năm của bà…

– Dạ… chúng tôi khôngbiết.

– Thứ hai, tôi có người anh trai là một cựu chiến binh, bị mù và phải ngồi xe lăn.

– Xin lỗi… thật tội nghiệp…

– Chồng của em gái tôi đã qua đời trong một tai nạn giao thông, chẳng để lại cho nó và ba đứa con nhỏ dại đồng xunào.

– Vâng, như vậy là ngài quá vất vả…

– Chứ sao!  Đến họ màcũng chẳng lấy được đồng xu gì ở tôi nữa là các anh.

384 – CHẲNG NGHE THẤY GÌ

Trong rạp chiếu phim, hai chàng thanh niên nói chuyện ầm ĩ, nói mãi chẳng ngừng.  Ngồi trước mặt họ là một cụ già, cụ không chịu nổi đã quay lại bảo:

– Thật là quá đáng, tôi chẳng nghe thấy gì cả!

Một người thanh niên gườm gườm nhìn ông già rồi nói:

– Tôi thật sự không hiểu được, tại làm sao mà cụ già lại cứ muốn nghe chuyện của người khác thế???

385 – CHÊ BAI

Một vị khách quay sang một người ngồi bên và chê bai giọng ca của một phụ nữ đang hát giúp vui cho họ.

– Giọng ca gì nghe mà khiếp! Anh có biết bà ta là ai không?

– Biết chứ, vợ tôi đó!

– Ái chà, xin lỗi anh. Thực ra thì không phải do giọng ca của chị ấy. Tôi không hiểu đứa nào lại đi viết một bài ca kinh khủng như vậy?

– Tôi viết đấy.

01