391 – CHÓ SỦA KHÔNG CẮN NGƯỜI
Một ngày nọ, một người đến nhà bạn thăm. Vừa vào đến ngõ đã thấymột con chó lao ra sủa ầm ĩ rất hung tợn, người ấy phải lùi lại sợ hãi. Ngay lúc đó, người bạn bước ra:
– Ôi, không có gì phải sợ. Thành ngữ có câu “Chó sủa không cắn người”, bộ ông không biết hay sao?
– Ðúng vậy, ông với tôi đều biết câu này, nhưng không biết con chó của ông có biết câu thành ngữ ấy không?”
392 – CHỮA BỆNH
Sau khi bác sĩ đã khám xong cho bệnh nhân, bác sĩ yêu cầu bà ta ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn làm việc và lè lưỡi ra. Sau đó ông tiến hành viết toa thuốc. Khi xong công việc ấy, ông bảo:
– Xong rồi đấy, bà có thể ngậm miệng lại được rồi.
Nói xong ông đưa toa thuốc cho bà và tiễn bà ra cửa.
Khi ông quay vào, cô y tá hỏi ông ta:
– Tại sao bác sĩ bảo bà ta ngồi đó lè lưỡi ra đến những năm phút, trong khi đó ông cũng chẳng thèm nhìn vào lưỡi của bà ta nữa cơ.
Bác sĩ liền nói:
– Tôi làm như thế chỉ để giữ bà ta yên lặng không nói, để tôi có thể tập trung đầu óc trong lúc kê toa thuốc cho bà ta.
393 – CỚ GÌ MÀ CƯỜI?
Ba xác chết có bộ mặt mỉm cười được đặt tại Trung tâm điều tra hình sự ở Arkansas (Mỹ). Ông quản lý đang trả lời thám tử về nguyên nhân của những cái chết.
– Đây là Celtus. Ông ta chết ngay sau khi biết tin mình trúng xổ số 20 triệu USD.
Ông ta bước đến xác thứ hai:
– Đây là Bob. Ông ta chết khi nghe tin toà án cho ly dị vợ mà không phải chia gia sản.
Đến cái xác thứ ba:
– Đây là Tom. Ông ta chết vì bị sét đánh.
– Hai người trước thì có thể hiểu được nụ cười, còn ông này cười vì cớ gì? – Thám tử hỏi.
– Ồ, ông ta cứ ngỡ mình đang được chụp hình!
394 – CON CHIM CẢNH
Một anh thủy thủ vốn rất yêu quý chim muông và thích nuôi chúng trong lồng làm chim cảnh. Anh ta rất thích bộ lông của một con vẹt bán ở chợ, nên đã quyết định mua một con. Anh nghĩ: “Mình sẽ gửi con vẹt này về cho mẹ già thân yêu của mình. Mẹ mình giờ đây đang rất cô đơn. Con vẹt này có thể nói đôi điều và sẽ là một người bạn với mẹ mình.”
Thế là anh ta mua một con và nhờ người bạn thủy thủ sắp về phép đem về cho mẹ mình. Anh căn dặn anh thủy thủ rất đầy đủ, nào là chăm sóc và cách mang con vẹt ra sao.
Một tháng sau, anh ta nhận được thư mẹ. Trong thư bà cám ơn anh nhiều lắm vì đã gởi biếu bà con vẹt. Bà viết: “Con ơi, con vẹt con gởi cho mẹ thật đúng là một sinh vật đáng yêu. Nó có bộ lông mới đẹp làm sao! Nhưng con không thể tưởng tượng được, thịt nó dai biết chừng nào…”.
395 – CÙNG LÀ THÚ CẢ
Đoàn thanh tra sắp đến làm việc tại sở thú, con sư tử bỗng lăn ra chết. Người trông chuồng sư tử lo quá bèn lột bộ da của nó rồi đóng giả con vật xấu số. Sư tử giả đang đi lại trong chuồng, chợt một con báo đến bên khiến hắn ta sợ rúm người, con báo nói:
– Đừng sợ, mình là thủ quỹ đây, cậu còn thuốc lá không? Con voi đằng kia hút sạch gói thuốc của mình rồi!