MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI * 626-630

626 – THIẾU DẤU

Trong kịch bản một vở kịch ghi: “cảnh ba- ánh sáng- mờ tối”

Một nữ diễn viên trẻ vì lên trễ, nên tự ngồi đánh máy sao lại chỗ vai mình đóng để về học.

Mẹ cô rất phong kiến, thấy con về khuya hỏi:

– Con đóng vai gì, sao về trễ vậy?

– Dạ, vai nữ chính từ đầu đến cuối mẹ ạ.

Và cô khoe kịch bản với mẹ. Bà mẹ tò mò đọc đến đoạn: “Canh ba- anh sang- mò tôi” thì bà xỉu.

 

627 – KHÔNG ĐẺ ĐƯỢC TRỨNG

Một lần, có một nhà viết kịch trẻ khe khắt nói với một nhà phê bình nổi tiếng:

– Ông phê bình kịch của tôi. Nhưng chính ông không viết nổi một màn kịch.

Nhà phê bình mỉm cười bình thản đáp:

– Tôi không đẻ được trứng, nhưng tôi biết trứng đó tốt hay xấu.

 

628 – CƯỚP

Một anh ăn diện mốt thời trang bước vào cửa tiệm bán súng tại CHICAGO, thành phố nổi tiếng các vụ cướp.

– Tôi muốn có một khẩu súng Rulô.

– Dạ, chúng tôi có hai loại Rulô, loại năm viên và loại sáu viên, ông mua loại nào?

– Chờ tôi một lát. Cô cho tôi mượn điện thoại- Anh chàng quay số và hỏi- A lô! Ngân hàng A đó phải không? Xin lỗi ngân hàng có bao nhiêu nhân viên ạ?

– Sáu người. Ông hỏi làm gì?

Anh chàng cúp điện thoại quay sang cô bán hàng:

– Cô bán cho loại Rulô 6 viên đạn.

 

629 – VỀ NHẤT

Có những tin đồn đi nhanh hơn cả những tay vô địch tham gia cúp vòng quanh nước Pháp.

Tin đồn. Người mặc áo vàng bị tố cáo dùng chất kích thích.

Hai thám tử được giao nhiệm vụ theo anh ta bằng môtô. Họ cải trang thành phóng viên truyền hình. Dò xét từng hành động, cử chỉ của anh ta. Đến giữa đoạn đua, họ thấy nhà vô địch lấy từ trong túi áo ra một cái chai nhỏ! Anh ta uống một ngụm rồi quăng chai ra cánh đồng. Một con bò cái uống một phần còn lại. Thế là đoạn đua đó đến đích. Con bò cái ấy đã về nhất.

 

630 – BẤY GIỜ… NGƯỢC LẠI

Anh nhà văn, ngồi lai rai ở quán cà phê tâm sự với bạn:

– Thật không hiểu nổi, trước đây người ta đọc sách tôi cứ tính “Một ký bao nhiêu cuốn”.

 

Còn bây giờ họ tính ngược lại “một cuốn bao nhiêu ký”,

 

01