MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI * 726-730

726 – CHĂM SÓC SỨC KHOẺ

Con tàu đang chìm. Bỗng nhiên, thủy thủ trưởng từ trên con thuyền chở những người được cứu sống đang đi xa khỏi con tàu, nhìn thấy một hành khách đứng trên mũi con tàu đang chìm.

Thủy thủ trưởng hét to:

– Này ông kia, tại sao ông lại không nhảy xuống đi?

Người hành khách giải thích:

– Bác sĩ tuyệt đối cấm không cho tôi tắm biển sau bữa ăn. Mà tôi thì vừa mới ăn cơm cách đây hai mươi phút!

 

727 – CHO TÔI MƯỢN CÁI TẨY

Booth Tarkinton kể câu chuyện về bản thân.

Tôi đang đi bách bộ quanh một hội chợ nghệ sỹ chữ thập đỏ thì có hai cô gái xinh xắn chừng mười sáu tuổi đến bên tôi. Một cô hỏi xin tôi chữ ký. Tôi hãnh diện nói: “Tôi không mang bút máy, liệu tôi ký bằng bút chì có được không?”

– Được ạ!- Cô gái nói và thế là tôi lấy bút chì ra và ký tên vào cuốn sổ tay đóng gáy da dê mà cô đưa cho tôi.

Cô thanh nữ nghiên cứu chữ ký và chau này. Sau đó, cô ta ngước mắt nhìn tôi và nói:

– Ông có phải là Robert W. Chambers không?

Tôi nói:

– Không phải, tôi là Booth Tarkinton!

Cô thanh nữ đáng ghét quay sang bạn của cô ta, nhún vai nói:

– Mày đưa cho tao mượn cái tẩy ngay!

 

728 – TRÊN MỘT TOA XE LỬA

Nick và bố đi thăm bà nội. Trên tàu hỏa, Nick cứ chốc chốc lại thò đầu ra khỏi cửa sổ toa xe. Bố Nick nói:

– Nick, ngồi im nào! Đừng thò đầu ra ngoài cửa!

Nhưng Nick cứ tiếp tục thò đầu ra ngoài cửa sổ toa xe.

Bố Nick nhẹ nhàng bỏ mũ của Nick ra dấu nó đằng sau lưng mình và nói:

– Con thấy không, mũ của con bay mất rồi còn gì!

Nick sợ quá bắt đầu kêu lên. Cậu bé muốn lấy lại chiếc mũ.

Bố Nick nói:

– Được, con huýt sáo lên, có thể mũ của con sẽ bay trở về đấy!

Nick đi đến cửa sổ và huýt sáo. Bố Nick vội đội luôn chiếc mũ lên đầu Nick. Nick cười to:

– Trời ơi, thật là kỳ diệu!

Nick rất hài lòng. Nick chụp luôn chiếc mũ trên đầu bố ném qua cửa sổ toa xe và vui vẻ nói:

– Bố ơi, bây giờ đến lượt bố huýt sáo đi!

 

729 – MỘT BÀI HỌC

Trên chuyến xe buýt đông hành khách vào giờ cao điểm, một thằng bé khoảng mười hai tuổi ngồi thoải mái bên cửa sổ nhìn xem phong cảnh thay đổi và giả đò như không nhìn thấy các cụ đứng gần đó.

Một quý ông thanh lịch nói với thằng bé:

– Nếu bác cho cháu sáu mươi penny cháu sẽ đứng dậy và nhường cho bác chỗ của cháu chứ?

– Chắc chắn rồi!- Thắng bé nói không chút ngập ngừng.

Người đàn ông lấy tiền ra khỏi ví và đưa cho thằng bé. thằng bé cầm tiền và đứng lên liền.

Người đàn ông này nói với một bà nhiều tuổi đang đứng cạnh ông ta:

– Xin mời bà ngồi ghế này!

Bà ta đỏ mặt đáp lại:

– Cảm ơn ông nhiều, nhưng tôi không thể nào lại ngồi vào cái chỗ mà ông phải trả nhiều tiền như thế!

Ông ta nói ngay:

– Thưa bà, xin bà đừng bận tâm về chuyện đó. Bà thấy đấy, tôi là một giáo viên già có kinh nghiệm. Nếu như tôi có cho thằng bé một ít tiền thì cũng chỉ để dạy cho nó một bài học. Chẳng có gì tốn kém đâu bà ơi!

Bà ta ngồi xuống và nói với thằng bé:

– Này Bob, cháu đã cảm ơn quý ông đây về món tiền ông cho cháu chưa?

 

730 – MỘT CUỘC VAY NỢ

Một người đàn ông bước vào một Công ty cho vay nợ và hỏi phải trả lãi bao nhiêu nếu anh ta vay hai mươi lăm đô la trong sáu tháng.

– Một đô la và năm mươi xen- nhân viên công ty nói với anh ta.

Anh ta nói:

– Được lắm. Tôi xin vay số tiền hai mươi lăm đô là, nhưng tôi muốn xin để lại đây chiếc xe ôtô mới của tôi làm đồ thế chấp cho các ông cho đến khi nào tôi trả lại hai mươi lăm đô la!

Ngày hôm sau, anh ta kể lại câu chuyên này với anh bạn.

Người bạn nói:

– Họ chắc chắn phải nghĩ cậu điên, có đời thủa nhà ai lại thế chấp chiếc xe ôtô mới để công ty cho vay nợ hai mươi lăm đô la trong sáu tháng!

Anh ta nói:

 

– Thì cứ để người ta cho tớ là điên cũng được. Ngày mai tớ sẽ đi châu Ấu trong sáu tháng. Ở đâu mà tớ có thể đỗ xe với khoảng thời gian lâu như thế mà chỉ phải trả một đô la rưỡi hả cậu?

 

01