Ngô Xuân Tịnh
Tên thật: Phê-rô Ngô xuân Tịnh sinh ngày mồng 3 tháng 9 năm 1942 tại làng Hà Thanh (còn gọi là Thanh Hương), xã Nghi Phương, huyện Nghi Lộc , tỉnh Nghệ An, thuộc họ Hà Thanh, giáo xứ Mỹ Yên, giáo hạt Nhân Hòa, giáo phận Vinh.
Là cựu chủng sinh tiểu chủng viện Chân Phước Tự tại Thủ Đức, Gia Định thuộc giáo phận Vinh di cư, gửi học tại tiểu chủng viện Pio XII tại tại Chợ Lớn, Sài Gòn thuộc giáo phận Hà Nội. Khi xóa bỏ cơ chế giáo phận di cư, nhập giáo phận Kontum và theo học đại chủng viện Xuân Bích Huế hai năm triết.
Địa chỉ: 817 N. Broadway street,
Erath, LA, 70533, USA
Tel: 337.937.9799
Email: ngoxuantinh@yahoo.com
Sáng tác nhiều tập thơ: Quê Hương Tôi, Lời Dâng, Hoa Cỏ Đưa Hương, Những Nẻo Đường Quê Hương, Sắc Màu Tình Yêu, Cung Bậc Tình Yêu, Suối Nguồn, Ánh Sao Băng, Sương Sa Thánh Sủng, Dòng Sông Ân Tình, Lung Linh Huyền Thoại, Ngậm Ngải Tìm Thơ, Tình Yêu Hoa Nở, Lời Chúa Là Thần Khí.
Sẽ in : Mùa Đạo Hạnh , Thơ Vùng Khổ Ảị
***********************************************************************************************************
Em là hạt bụi hóa thân
Một mai rồi sẽ trở nên bụi trần
Những gì nhận ở thế gian
Trở thành như những nấc thang về trời
Hồng ân đón nhận để rồi
Cuộc đời biến đổi bằng Lời phúc âm
Thế gian của cải phù vân
Hãy dùng mua lấy thiện căn Nước Trời
Hồng ân cứu chuộc cao vời
Thấm nhuần thánh hóa cuộc đời khổ đau
Sống bằng bí tích nhiệm mầu
Ngày đêm nắm vững vé tàu về quê
Luôn luôn tỉnh thức đường về
Tránh đừng ngu muội lạc mê cõi lầm
Mùa chay thánh trạm dừng chân
Nhìn xem cuộc sống xoay vần ra sao
Hãy luôn cảnh tỉnh nhìn vào
Đuốc hồng dẫn lối đường vào thiên cung
Quê hương hạnh phúc vô cùng
Tôn thờ cái bụng cánh chung là gì ?
Hư vong chuốc lấy não nề
Ngô xuân Tịnh
Niềm Tin Hy Vọng
Lộ trình bước cuối Chúa ơi
Là con vừa gặp lại nơi khởi đầu (1)
Cuối đường hầm của khổ đau
Là con gặp được nhiêm mầu phục sinh
Vịn vào chiếc gậy đức tin
Cuộc đời lữ thứ con xin theo Ngài
Buồn vui sướng khổ trần ai
Vững tin con được tay Ngài Chở che
Vâng theo thánh ý mọi bề
Trong niềm hy vọng bước về thiên cung
Hồng ân cứu độ sống chung
Hân hoan cùng với chập chùng bước đi
Đi và đi mãi sợ chi
Bởi con tin chắc Cha đi cùng đường
(1) Ý của thi sĩ Eliot
Ngô xuân Tịnh
Hoa Râm
Anh vừa ôm bó hoa râm
Nghe thời gian cứ âm thầm lặng trôi
Ngửi mùi hương của cuộc đời
Nếm bao dư vị của thời đã xa
Anh và em đã vượt qua
Con đường đau khổ xót xa một thời
Tưởng như dòng thác cuốn trôi
Thuyền đời hai đứa về nơi dập vùi
Nhưng lòng can đảm em thôi
Càng giúp hai đứa về nơi an toàn
Hồng ân Chúa Mẹ chứa chan
Giúp thuyền ta vượt muôn vàn gian nguy
Giàu sang phú quý sá chi
Trong nguồn ân sủng bước đi vữgn vàng
Dưới vừng đuốc sáng phúc âm
Anh trao em bó hoa râm đượm màu
Làm quà đem tặng em yêu
Tình yêu vẫn mạnh như triều sóng dâng
Con tim em hiểu được chăng ?
Ngô xuân Tịnh
Hành Trình Đổi Mới
Madalena
Một đóa hải đường
Tỏa ngát hương
Phô sắc đẹp vô cùng quyến rũ
Trên hành trình cám dỗ
Mang mô thức Eva
Thủa khởi nguyên lịch sử
Mật ngọt từ trái cấm suy tư
Khai mở nhận diện thân thể trần truồng
Lấy lá thưa trong vườn
Che bớt đi những đư+`ng cong mê hoặc
Khi tiếp chuyện Thiên Chúa trong vườn địa đàng
Qua rồi những ngày tháng thênh thang
Đôi uyên ương trần truồng ngắm trời trăng mây gió
Muôn chim hót líu lo
Nô dỡn cùng bầy thú vô cùng đa dạng
Tiếp xúc với Thiên Chúa người cha dịu dàng
Như trẻ thơ tràn trề hạnh phúc
Như người vợ hiền thục
Bởi tình yêu phóng cả ra ngoài
Đến Thiên Chúa trên ngai
Đến người chồng với một tình yêu trắng trong
Đến tạo vật bên ngoài thơ mộng
Tình yêu quy hướng về bản thân
Như một thứ rào cản
Khi nghe lời con rắn
Ăn trái cấm để nâng cao thân phận
Từ nay mang mầm bất hạnh suốt cuộc đời
Di truyền cho giống nòi
Từ chiếc nôi trần ai ấy
Madalena lớn lên theo tháng ngày
Nằm ngay đầu sổ khách má hồng
Lấp lánh mông lung vẻ đẹp của vì sao
Luôn ngọt ngào của vầng trăng dịu dàng
Như nàng Kiều tuyệt diệu diễm kiều
Cleopatre lộng lẫy kiêu sa
Nàng Tây Thi làm bao người vấp ngã
Như hằng hà sa số ngôi hoa hậu trần gian
Madalena
Mang vẻ đẹp chim sa cá lặn
Và con tim lãng mạn khát bỏng tình yêu
Như một cánh diều
Bứt tung sợi dây ràng buộc
Mong cao bay thỏa thích trong khung trời mọi hướng
Như cánh bướm hút thật nhiều nụ hoa
Cho nhục thể khát khao no thỏa
Bao chàng trai
Những anh tài
Những khuôn mặt đường bệ
Ngay cả những kẻ cầm quyền bính trên cao
Thân hào luật sĩ
Đều cuồng si sắc đẹp của em
Đã qùy mọp dưới chân em ngà ngọc
Nhưng những cơn lốc tình ái
Miệt mài
Không thể dập tắt tình ái khát khao
Chỉ tăng dần sa mạc lớn lao
Càng đắm say trong mê lầm tội lỗi
Càng chìm sâu cô độc đơn côi
Mệt mỏi rã rời
Và trong một cuộc nổi sôi tình ái
Những kẻ mệnh danh tai to mặt lớn
Kết tội em vì tình ái lộn xộn
Nhân danh lề luật đưa em gặp một người
Đã nhiều lần danh Người em nghe tới
Thế là trong một buổi mai trời ngập nắng
Đoàn người đạo mạo dẫn em sang
Gặp con ngườ đang nổi tiếng như cồn
Như một nhà tiên tri thật lớn
Nhưng giảng thuyết Người
Gây thù hận những kẻ ở trên ngai tôn giáo
Và họ giao em co Người luận án
Bằng ném đá do ngoại tình gây nên
Không sợ hãi đầu em ngững lên cao
Và khinh bỉ những người đạo đức giả làm sao
Trong bọn họ từng có người vấp ngã
Và bây giờ lên mặt đạo đức
Lấy lề luật thách thức ném đá em
Nhưng lạ thay
Trong giây phút thật êm đềm
Mắt em chạm một tia mắt cao qúy
Rất quyền uy và vô cùng hiền dịu
Ôi dung nhan quá đẹp đẽ yêu kiều
Và phong thái quá thu hút làm sao
Để trả lời những yêu sách thù hận
Người cúi mình viết dòng chữ dưới chân
Lũ thưa em càng nóng nảy bồn chồn
Ép Người nói bằng câu hỏi dập dồn
Người ngước lên miệng từ tốn trả lời :
“Trong các ngươi ai xưng mình vô tội
Hãy cầm đá ném bà ấy đi coi”
Rồi cúi xuống Người lại tiếp tục viết
Bằng dáng dấp hiền hòa không khinh miệt
Em đang chờ phút định mệnh tới nơi
Bằng đá ném kết thúc đời tội lỗi
Nhưng thật lạ
Ánh mắt Người lột trần tất cả
Đã viết hết mọi tội lỗi xấu xa
Của từng người đang hung hăng hiện diện
Và bắt đầu những kẻ thật cao niên
Từ từ rút khỏi hiện trường đấu tố
Bỏ mình em trong kinh ngạc sững sờ
Đứng trơ vơ em trào lên hối hận
Những mê lầm tội lỗi nặng tâm can
Và chính Người đã ngững đầu lên rồi
Em bối rối chạm măt Người ngó tới
Và chờ xem án phạt từ môi Người
Rất hiền từ Ng+ời êm ái mở lời:
“Hết những người kết án chị đâu rồi
Không một ai ném đá chị cả sao ?”
Càng yêu thương lời châu báu tuôn trào
Với ánh mắt rất nhân từ yêu dấu:
“Và chính tôi cũng không kết án chị
Chị hãy về đừng phạm tội nữa đi”
Ôi sức mạnh của những lời tha thứ
Từ con tim rất nhân hậu hiền từ
Vực em ra khỏi mê lầm tội lỗi
Dẫn em vào một hành trình đổi mới
Để kiếm tìm hạnh phúc thật no đầy
Không khát khao vất vưởg nữa từ đây
Ánh mắt Người ôi kỳ diệu huyền siêu
Như sợi dây nối lại với cánh diều
Để bay cao trong khung trời diệu vợi
Bằng tình yêu rất no thỏa tuyệt vời
Và em biết khi từ chối sợi dây
Là cánh diều không thể cất cánh bay
Đành rơi xuống dưới chân mình thảm hại
Bị cầm tù trong dục vọng đê hèn
Những vướng mắc yếu đuối không tên
Mà kết quả là cuộc đời nhục nhã
Trong vũng bùn ô trọc nhuốc nhơ
Tia mắt Người dẫn em vào đời mới
Tình yêu Người cho hạnh phúc lên ngôi
Tình yêu em được hướng mở tới trời
Và trải dài cho khắp cùng nhân loại
Bằng tình yêu rất cao vời chính trực
Và từ đây con ngư+ời em tỉnh thức
Đốt cháy hết những dục vọng đê hèn
Ghìm chặt em dưới cuộc sống bùn đen
Em yêu Người bằng tình yêu thánh thiện
Dâng cho Người một cuộc đời tận hiến
Đi theo Người phục vụ mọi tha nhân
Đã có lần em qùy dưới gót chân
Khi Người đang cùng nhiều người dự tiệc
Đổ dầu thơm lên chân Người chẳng tiếc
Em lấy tóc lau chân Người yêu qúy
Lệ thống hối đôi hàng chảy tràn trề
Và con tim yêu thổn thức đê mê
Một đời tội lỗi ê chề
Tình yêu tha thứ em về sạch trong
Ăn năn xé nát cõi lòng
Một đời mê đắm mênh mông tội tình
Gặp tình Người qúa mông mênh
Tội khiên rửa sạch theo ghềnh thác reo
Tha càng nhiều yêu càng nhiều
Con tim dốc hết bao nhiêu tình nồng
Đáp tình biển cả mênh mông
Từ nay thanh thoát chân không theo Người
Nghe lời hằng sống khắp nơi
Rồi theo Ngưòi tận đỉnh đồi Can-vê
Phục sinh vinh hiển tràn trề
Đầu tiên gặp gỡ trao về em yêu
Một thiên tình sử nhiệm mầu
Hành trình đổi mới với nhiều mê say
Tình yêu cứu rỗi đong đầy
Madalena để lại cao dầy tấm gương
Hương hoa ngát tỏa miên trường
Hành trình lữ thứ nẻo đưòng vềquê
Vĩnh hằng phúc thật tràn trề
Ngô xuân Tịnh
Gs 5,9-12
Bốn mươi năm đi trong sa mạc
Vượt muôn ngàn ngan ngác khổ đau
Đây là thời điểm khởi đầu
Mong chờ đất hứa đã vào đến nơi
Với Gio-Suê Thiên Chúa liền nói:
“Hôm nay Ta cất khỏi các ngươi
Niềm ô nhục đã lâu đời
Người dân Ai Cập đặt nơi mọi người”
Tại đất mới Ich Diên đóng trại
Và cử hành đại lễ Vượt Qua
Giêrico bát ngát bao la
Đạp lên hoa cỏ nhảy ca lễ mừng
Họ đã dùng thực lương bản xứ
Để làm nên thứ bánh không men
Cũng như những hạt lúa rang
Như là của lễ tiến dâng Chuá Trời
Chấm dứt thời man na sa mạc
Ich Diên dùng các thứ địa phương
Một đời sống mới biểu dương
Lòng trung tín Chúa đã thương dân Người
Ngô xuân Tịnh
Hồ Sinh Thái
Mặt hồ sương phủ mênh mông
Cây giơ xương đứng hư không mỏi mòn (1)
Trên con thuyền nhỏ cỏn con
Một người ngư phủ đang còn buông câu
Mắt nhìn thăm thẳm nước sâu
Cá chưa thấy đớp chờ lâu lặng tờ
Xa xa dãy núi lờ mờ
Không gian lãng đãng trắng nhờ liêu trai
Hồn như thoát khỏi hình hài
Trôi đi phiêu lãng ở ngoài hư không
Nhập vào ngọn gió phiêu bồng
Hòa vào trong cõi mênh mông đất trời
(1) Hồ nguyên thủy là một thung lũng
mọc nhiều cây cổ thụ Khi đắp đập
chặn nước để làm hồ thì cây chết đứng vì
ngập nước. Một số cây đứng chết khô mãi với thời
gian giơ ra những cành khộ
Ngô xuân Tịnh
Gánh Thơ
Nửa vầng trăng chiếc giếng vàng
Tường rêu xanh phủ mơ màng thời gian
Đá trơn nhẵn bậc ân cần
Cô sơn nữ xắn chân trần gánh thơ
Giữa chiều vàng úa giăng tơ
Phủ lên mạch sống lững lờ thời gian
Dưỡng nuôi cuộc sống nồng nàn
Yêu thương bọc lũy tre xanh của làng
Đức tin ủ kín thánh đường
Sáng chiều vang vọng tiếng chuông gọi mời
Giếng thiêng kín nước cho đời
Chan hòa hạnh phúc Chúa Trời ban cho
Xác hồn đời sống ấm no
Tạ ơn Thiên Chúa chăm lo cho đời
Của đoàn con Chúa thảnh thơi
Ngô xuân Tịnh
Cực Quang Xuất Hiện
Đây huy hoàng cực quang xuất hiện
Những màu sắc diễn biến mơ hồ
Bao trùm phong cảnh điểm tô
Bao nhiêu hình thái quy mô lạ lùng
Luồng ánh sáng khôn lường biến ảo
Tạo muôn hình sắc sảo tinh vi
Bàn tay Thiên Chúa quyền uy
Người luôn hiện diện rất chi nhiệm mầu
Ngô Xuân Tịnh
Hoa Và Ánh Sáng
Hãy xem đời một đóa hoa
Nếu không ánh sáng là ra héo tàn
Thân em đâu có gì hơn
Nếu không có Chúa em liền héo khô
Chúa là ánh sáng điểm tô
Hoa em hương sắc thơm tho cho đời
Mở lòng đón Chúa để rồi
Một luồng ánh sáng chiếu soi tràn đầy
Đẩy lui bóng tối bủa vây
Để cho cuộc sống không lây bụi trần
Chúa là ánh sáng thế gian
Nhưng mà bóng tối không màng nhận vô
Hãy xin Thần Khí giúp cho
Để luồng sáng Chúa tự do chiếu vào
Hồng ân cứu độ dồi dào
Bông hoa em sẽ ngọt ngào hương thơm
Muốn cho bóng tối màn đêm
Không bao giờ lấn đất thên chút nào
Hãy cho ánh sáng Chúa vào
Ngô xuân Tịnh
Chiều Quê
Em đi dưới rặng xoan đào
Tím hoa rụng kín ngọt ngào đường quê
Nắng chiều kéo lụa lê thê
Tiếng thời gian nhẹ rung khe khẽ buồn
Nhẹ nhàng tha thướt gót son
Bay tà áo trắng thả hồn mộng mơ
Sáng trăng lễ hội đêm qua
Rung lên đợt sóng giao thoa tâm hồn
Dư âm sót chút bồn hồn
Lại nghe dư vị hãy còn say say
Chiều qua dưới rặng xoan nầy
Nghe trong gió thoáng hương bay thẩn thờ
Hồn em như lạc bến mơ
Thôi thì hãy cứ đợi chờ thời gian
Ngô xuân Tịnh
Tha Thứ Và Hận Thù
Hận thù là những chiếc đinh
Đóng em dính chặt thập hình mà thôi
Thứ tha là một chiếc nôi
Ru em giấc ngủ tuyệt vời du dương
Ướp hương vị của thiên đươ+`ng
Từ trên thánh giá khôn lường khổ đau
Chúa Giêsu đã ngẩng đầu
Xin Cha tha thứ mọi điều ác tâm
Quan quân Do Thái đã làm
Tình yêu mạnh mẽ bội phần thế nên
Vượt trên sự chết căm hờn
Tình yêu tha thứ bình an Nước Trời
Là ơn cứu rỗi gọi mời:
Ai tha thứ được Chúa Trời thứ tha
Quyền năng Thần Khí bao la
Giúp em yếu đuối vượt qua căm hờn
Giúp em giải thoát tâm hồn
Vượt qua tất cả nguồn cơn hận thù
Lửa căm hờn cháy mịt mù
Quyền năng tha thứ tối ư nhiệm mầu
Yêu thương tha thứ cho nhau
Là em bắc một nhịp cầu bước sang
Một đời sống mới bình an
Hồng ân cứu độ chứa chan muôn lòng
Hoà bình đích thực ước mong
Ngô Xuân Tịnh
Chúa Phán Đoán Thế Hệ Của Người
Lc 7,31-35
Một cuộc sống đầy tràn vô cảm
Một cuộc sống lãnh đạm tâm linh
Thế nên Chúa đã bực mình
Đưa ra nhận xét chứng minh đau lòng:
Thổi nhạc mừng bọn nầy không nhảy
Kèn đám ma họ lại trơ trơ
Gio-an họ bảo phỉnh phờ
Con Người họ lại ngó lơ nhạo cười
Ôi lạy Chúa đời nầy vẫn thế
Đường tục hóa thế hệ mê say
Tâm linh đời sống nào hay
Chạy theo dục vọng múa may quay cuồng
Bao tai họa đau thương chồng chất
Và chiến tranh bất tận xảy ra
Bạo tàn nhan nhãn xấu xa
Chìm trong tội lỗi nhuốc nha phận đời
Mùa chay thánh người ơi tỉnh thức
Năm hồng ân giáo hội: Đức Tin
Hồi tâm xin Chúa giữ gìn
Để cho nhân loại thoát nghìn hiểm nguy
Một cái chết tức thì thành quả
Phải nếm mùi tai họa diệt vong
Nếu đời cứ mãi ở trong
Satan sai khiến mà không trở về
Thiên Chúa ta không hề thất tín
Thần Khí Chúa hãy vin tay Người
Hồng ân cứu độ từ trời
Sẽ mau giải thoát loài người khổ đau
Ngô xuân Tịnh
Hoa Trái Trường Tồn
Luc 13, 8-9
Cây sinh ra trái nếu như
Xới vun chăm bón và tu sửa cành
Hãy lo tu dưỡng bản thân
Nhận hồng ân Chúa của ăn nuôi hồn
Sẽ sinh hoa trái trường tồn
Của không hư nát là khôn Nước Trời
Mùa chay thánh nửa đường rồi
Nghe theo Lời Chúa gọi mời thiết tha
Trở về với Chúa Người Cha
Tâm linh chăm bón sinh ra trĩu cành
Trái cây cứu rỗi lung linh
Thế là bụi đất biến thành trăng sao
Thần linh chiếc áo mặc vào
Làm con Thiên Chúa trời cao vĩnh hằng
Trời và đất mới vinh thăng
Trên con đường đỏ ta băng mình về
Ngô xuân Tịnh
Cầu Nguyện Cho Giáo Hội Và Vững Tin
Lấy hứng từ huấn từ của ĐGH Biển Đức XVI khi Ngài từ biệt
Trong lũng vây bởi A-ma-lek
Gót quân thù sách nhiễu bụi mù
Mây giăng mắc nỗi âu lo
Gió lùa cây cỏ nhấp nhô kinh hoàng
Ta không sợ, không đầu hàng giặc
Bởi vì ta có Đấng phù trì
Một niềm hy vọng khôn bì
Moise trên núi say mê nguyện cầu
Thuyền giáo hội bão bùng sóng dữ
Bên ngoài thù đủ thứ bủa vây
Bên trong quỹ dữ đang gây
Bao nhiêu biến cố mang đầy đau thương
Mắt đức tin tinh tường cảm nhận
Chúa Thánh Thần hướng dẫn đường đi
Khi về trời Chúa hứa gì ?
Vững tin Lời Chúa không li sai chầy
Dù bủa vây muôn nghìn sóng gió
Dù hỏa ngục làm đủ chước ma
Phê-rô tảng đá kia mà
Luôn luôn đứng vững nào ta sợ gì
Cầu nguyện đi thành tâm tín hữu
Lời cầu nguyện bửu bối của ta
Để cho giáo hội vượt qua
Bao cơn sóng gió theo đà tiến lên
Thuyền giáo hội không là của bạn
Thuyền giáo hội hẳn không của tôi
Nhưng là của Chúa mà thôi
Người luôn chèo lái mọi thời, vững tin
Ngô xuân Tịnh
Trường Ca Người Cha Nhân Hậu
Lc 15,1-3,11-32
Phú ông có con hư hết cỡ
Chia gia tài lấy của đi hoang
Khi cha còn sống đàng hoàng
Đòi chia tài sản thì còn hiếu đâu ?
Bỏ tổ tiên sống lâu dân ngoại
Ddó là điều bại hoại gia phong
Lại điều bất hiếu vì không
Vâng lời lề luật cha ông dạy truyền (1)
Nhưng phú ông đã liền thỏa mãn
Không dùng quyền cấm cản làm chi
Tự do con cái hề gì
Tình cha nhân hậu rất chi hải hà
Anh đi xa mặc tình hoang phí
Làm những gì dục vọng khát khao
Bạc cờ đĩ điếm biết bao
Ngày đêm bất tận lao vào cuộc chơi
Chơi không làm núi thời cũng lở
Rồi đến giờtiền bạc bay đi
Cuối cùng thôi chẳng còn gì
Đồng xu dính túi tiêu đi mất rồi
Cơn thử thách tức thời ập tới
Nạn đói trào lút bến khổ đau
Gia tài tiền bạc còn đâu
Người con hoang phí đâm đầu làm thuê
Phải chăn heo trăm bề khổ cực
Vì chủ nhân bạo lực thi hành
Muốn ăn cám lợn hông cành
Nhưng mà khốn nỗi chủ nhân cấm dung
Trong chập chùng khổ đau hành hạ
Bụng trống không đói lả nghĩ rằng
Cha ta đầy tớ hàng hàng
Cơm no áo ấm ta đang thế nầy
Hãy về ngay chàng ta tự nhủ
Và ăn năn thủ thỉ với cha
Cha ơi con thật xấu xa
Tội con với Chúa với cha quá nhiều
Con biết con làm nhiều sai quấy
Nhưng xin cha hãy nhận thân con
Làm người đầy tớ thì hơn
Làm con chẳng dám ước mong nữa rồi
Nghĩ thế xong tức thời đứng dậy
Quyết một lòng trẩy về nhà cha
Chiều buông những giọt nắng tà
Trên con đường vắng xót xa phận mình
Tựa khóm trúc thình lình con đến
Người cha liền chới với tâm can
Chạy mau đến ôm choàng con
Nụ hôn tới tấp dập dồn mưa sa
Mặt người con tỏ ra bối rối
Môi run run hối lỗi với cha
Lòng tràn thổn thức xót xa
Dăm ba câu nói với cha thật lòng
Nhưng người cha lại không để ý
Lòng ông đầy mùi vị mừng vui
Con ta nay đã về rồi
Nó như đã chết nay thời sống đây
Và ông truyền cho bầy đầy tớ
Hãy đem giầy đem vớ xỏ vào
Mặc chàng áo mới, nhẫn trao
Đây là đích thực con tao thật rồi
Nghe lời đi bắt bê thật béo
Tốt nhất đàn xẻ xéo thịt ra
Tiệc tùng thiết đãi con ta
Coi như đã mất nay đà về đây
Khi ai nấy tiệc tùng ca hát
Người anh cả tháo vát trở về
Mắt vừa thấy tai vừa nghe
Người đầy tớ nói vệc gì xảy ra
Mặt đỏ tía anh ta tức giận
Khiến người cha phải sấn bước ra
Lòng người cha muốn giải hòa
Nhưng anh tức giận phun ra lời nầy
Cha biết đó con đây vất vả
Làm tôi cha không quản nhọc nhằn
Một con dê nhỏ khó khăn
Cha cho đãi tiệc cùng ăn vui mừng
Thế nhưng thằng con cha hoang phí
Cùng đĩ điếm tiêu hết bạc tiền
Thì cha lại cứưu tiên
Giết dê thật béo đãi liền tiệc vui
Người cha lời từ tâm an ủi
Nhưnng con ơi con hãy nghĩ cho
Con luôn phú quý ấm no
Cha con của cải so đo làm gì
Nhưng chết đi em con nay đã
Trở về nhà như sống lại rồi
Tiệc vui ta phải có thôi
Để mừng nhà đã hết rồi chia ly
Người con thứ rất chi tội lỗi
Nhưng cuối cùng hối lỗi ăn năn
Về lòng cha thật chí nhân
Thú xưng hết mọi khó khăn của mình
Đó là điều chứng minh bài học
Cho mọi người dốc lòng làm ngay
Ăn năn hối lỗi tỏ bày
Trở về sum hiệp trong tay cha hiền
Đừng làm phiền như người anh cả
Sống gần cha nhưng lòng thì xa
Ở ngoài đồng áng lân la
Cùng hàng đầy tớ nhưng cha không gần
Ham bạc tiền lòng thời ích kỷ
Rất chi ly tích lũy cho mình
Tình yêu của một gia đình
Cõi lòng chật hẹp coi khinh chẳng màng
Yêu là cho sẵn sàng thực hiện
Một tấm lòng nghĩ đến tha nhân
Yêu người mến Chúa, chớ nên
Cuộc đời chỉ đặt ở trên bạc tiền
Của thế gian phù vân giả trá
Ta hãy dùng mua lấy Nước Trời
Phúc âm Chúa dạy người ơi
Hãy đem cả một cuộc đời thực thi
Cứ làm thì thấy đời hạnh phúc
Ngay cả lúc còn ở thế gian
Là chìa khóa cửa thiên đàng
Vào quê vĩnh phúc vinh quang đời đời
(1) Lề luật dân Ichđiên cấm giao du với dân ngoại
Ngô xuân Tịnh
Chùm Thơ Ngắn
Chùm thơ ngắn nhân suy niệm Lời Chúa trong sách sáng thế 15,5-12,17-18
Ngước lên để đếm sao trời
Em ơi cảm nghiệm cuộc đời của em
Hồng ân Chúa nhận ngày đêm
Nhờ đức tin trở nên công chính
Con khó lòng kiên định đức tin
Chúa ơi xin hãy giữ gìn
Ban cho con một đức tin vững vàng
Dòng sông xanh mỹ miều Euphrat
Vùng bình nguyên bát ngát trải dài
Mênh mông trù phú đất đai
Hứa ban con cháu của ngài Apraham
Tình yêu Chúa vô vàn giàu có
Hứa ban ơn cứu độ tuyệt vời
Để cho tất cả những ai
Tin Người được hưởng cuộc đời phúc vinh
Abraham đuổi chim trời
Đừng cướp lễ vật mất toi giữa chiều
Đuổi Satan cho thật mau
Đừng cướp Lời Chúa nhiệm mầu vừa gieo
Ngô xuân Tịnh
Buông Xả
Xả buông tất cả những gì
Phù vân giả trá trôi đi theo dòng
Giữ tâm hồn được trống không
Khát khao đón nhận vào lòng phúc âm
Quyền năng của Chúa Thánh Thần
Luôn luôn hướng dẫn bước chân vững vàng
Cuộc đời em được chứa chan
An bình hạnh phúc ngay trên thế trần
Chờ ngày được hưởng thánh nhan
Của Thiên Chúa ngựở trên thiên đàng
Tạơn Thiên Chúa yêu thương
Bao hồng ân Chúa nhu sương phủ đầy
Xác hồn bé nhỏ em đây
Trong quan phòng Chúa từng giây ngọt ngào
Thế gian chết hết mọi điều
Thì em sẽ được một triều ước mơ
Giêsu Cứu Chúa tôn thờ
Hồng ân cứu độ lút bờ phúc vinh
Ddược làm con Chúa thiên đì`nh
Thông phần gia nghiệp quang vinh Nước Trời
Ngô xuân Tịnh
Cậy Trông Chúa
TV 26
Nguồn ánh sáng của tôi là Chúa
Ơn cứu độ của tôi chính Ngài
Vậy tôi còn sợ chi ai
Hay còn kinh hãi chi loài sài lang ?
Chúa hằng bảo vệ như thành lũy
Như pháo đài rất chi vững bền
Chắc hơn núi đá cho nên
Tôi không còn sợ mọi tên ác thù
Từ biên khu con kêu lên Chúa
Bao địch thù khua trống tư bề
Bụng con tự nhủ hề chi
Vì danh của Chúa cứu nguy tức thì
Trả lời đi xin đừng lánh mặt
Con vất vả tìm kiếm thánh nhan
Con đây đầy tớ thấp hèn
Xin Ngaì phù trợ chớ nên rẩy ruồng
Tôi vững tin thấy ơn lộc Chúa
Trao đưa đất trong cõi nhân sinh
Cậy trông Chúa, vững niềm tin
Tay quan phòng Chúa giữ gìn tháng năm
Ngô Xuân Tịnh
Hạt Bụi Hóa Thân
Em là hạt bụi hóa thân
Một mai rồi sẽ trở nên bụi trần
Những gì nhận ở thế gian
Trở thành như những nấc thang về trời
Hồng ân đón nhận để rồi
Cuộc đời biến đổi bằng Lời phúc âm
Thế gian của cải phù vân
Hãy dùng mua lấy thiện căn Nước Trời
Hồng ân cứu chuộc cao vời
Thấm nhuần thánh hóa cuộc đời khổ đau
Sống bằng bí tích nhiệm mầu
Ngày đêm nắm vững vé tàu về quê
Luôn luôn tỉnh thức đường về
Tránh đừng ngu muội lạc mê cõi lầm
Mùa chay thánh trạm dừng chân
Nhìn xem cuộc sống xoay vần ra sao
Hãy luôn cảnh tỉnh nhìn vào
Đuốc hồng dẫn lối đường vào thiên cung
Quê hương hạnh phúc vô cùng
Tôn thờ cái bụng cánh chung là gì ?
Hư vong chuốc lấy não nề
Ngô xuân Tịnh