Nguyên Đỗ, tên thật là Đỗ Chí Tình cvk69,
Thi sĩ sinh ra và lớn lên ở cái thành phố “Em Pleiku má đỏ môi hồng”, nơi đây đã ảnh hưởng rất nhiều trong thi văn của ông. Năm 12 tuổi, song thân của ông đã gởi con của mình vào tu học ở tiểu Chủng Viện Kontum.
Biến cố 1975 đã đưa đẩy thi sĩ trú ngụ tại thành phố Chicago, Hoa Kỳ. Thành phố lãng mạng với nhiều hồ, cảnh thiên nhiên … đã giúp lòng “người xa xứ” viết lên những tác phẩm thật thi vị.
Lấy thơ văn làm niềm vui. Đã từng cộng tác với nhiều diễn đàn liên mạng trên thế giới. Hiện giờ chỉ còn viết với Diễn đàn Trinh Nữ, Bến Sông Mây, Đặc Trưng, Bến Sông Mây, Việt Nam Thư Quán, và Đào Viên.
Tác phẩm: Suối Nguồn Thơ (thơ), Khúc Ca Trầm Hương (thơ), Tình Ca Giáo Viên Miền Núi (Truyện dài)
Diễn đàn Trinh Nữ,
Diễn đàn Bến Sông Mây,
Diễn đàn Đặc Trưng,
Diễn đàn Việt Nam Thư Quán,
và Diễn đàn Đào Viên
**************************************************************************************************************
Trái Tim Vẫn Sống
Tác giả: Nguyên Đỗ
Trái tim anh vẫn sống
Bởi vì anh có em
Bên ngoài đầy thơ mộng
Em ắp đầy trong tim
Vắng em hồn buồn lắm
Như gần và như xa
Tình thương vẫn sâu đậm
Tình yêu mãi mặn mà
Không gian là tương đối
Thời gian tạm bợ thôi
Tình thương là vĩnh cửu
Tình yêu là đời đời
Trái tim anh vẫn sống
Vì anh em yêu nhau
Mối tình đầy thơ mộng
Mãi mãi say đậm mầu
Trăm Vạn Nhớ Mong
Tác giả: Nguyên Đỗ
Niềm riêng dấu kín trong lòng tơ vương
Ngoài song dạ lý ngát hương
Lòng ta tưởng tượng thiên đường cạnh em
Nhớ ngày nắng, ngóng mưa đêm
Giọt rơi rả rích bên thềm tỉ tê
Mong Người lắm, nhớ Người ghê
Tiếng trong ấm, mái tóc thề thân thương
Rừng trầm đêm tỏa ngát hương
Nhìn quanh tám hướng mười phương nhớ Người
Em như mây trắng lưng trời
Bay ngang che ánh trăng ngời vạn sao
Mong biết bao, nhớ dường nào
Tình em thấm đậm đi vào tim anh
Mai sau duyên mộng đẹp lành
Trăm thương, ngàn quý chúng mình yêu nhau
Trăn Trở
Tác giả: Nguyên Đỗ
Trăn trở đêm nay lại nhớ người
Ngòai kia chốc chốc ánh sao rơi
Phải chăng đâu đó ai vừa vượt
Thóat kiếp lầm than đến cõi trời
Trăn trở đêm trăng khuyết nửa vầng
Lòng buồn nhức nhói nỗi bâng khuâng
Vì đâu, sao nhỉ, bao câu hỏi
Giải quyết ra sao chất mấy tầng
Trăn trở nỗi lòng thương nhớ ai
Nửa giận nửa thương sẻ chia hai
Cái giận có khi không vì ghét
Luẩn quẩn loanh quanh biết đúng sai
Trăn trở lim dim ác mộng về
Bên ngòai trời sáng vụt nhanh ghê
Một đêm thức trắng sè cay mắt
Nỗi nhớ thương mong khổ tứ bề
Trăng Hiền
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chị Nguyệt ạ, tối ngày chăm sóc mãi
Hương hoa thơm, sắc thắm của văn thơ
In như người thợ giỏi ở vườn nho
Vun tỉa mãi cho mầm non lộc mới
Im lặng giúp nhiều khi hơn lời nói
Êm đềm như nhịp sóng vỗ Cửu Long
Trong cô đơn vẫn sống động tâm hồn
Diễm ảo nhỉ nai vàng đang xuống suối
Uống nước nguồn mà say trăng chới với
Ơ lạ chưa ngây ngất ngắm nhìn nai
Như bị lạc vào cõi ảo thiên thai
Giống thực tế mà cũng như huyễn mộng
Người nhân ái giúp người trong cuộc sống
Học Từ-Bi nơi cánh cửa tịnh không
An bình luôn, hồn vẫn mãi bềnh bồng
Như giấc mộng mai sau vào cõi Phật
Trăng Mơ Tình Thơ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Ta về góp nhặt ánh trăng mơ
Để nghe tơ liễu động mong chờ
Sao sáng trên trời say chất ngất
Dào dạt hồn ta bao ý thơ
Gió thổi cành cây khẽ đu đưa
Nhớ nhung buổi đó nhớ sao vừa
Chim trời cá biển mây bay mãi
Người có nhớ về chuyện đêm xưa
Ta hứa cùng nhau sẽ đợi chờ
Trăm năm tình sẽ mãi nên thơ
Thuyền ra biển động thuyền nhớ bến
Bến vẫn đợi chờ, bến vẫn mơ
Thoáng chốc ngày vui đã biến xa
Tình yêu chắp cánh, ánh trăng tà
Biển đời sóng dội, sông cách núi
Biết đến bao giờ ta gặp ta
Xin gởi cho Người những mộng mơ
Những yêu, những nhớ, những mong chờ
Người ơi cố giữ tình thanh khiết
Đời vẫn đẹp giàu thơi thới thơ
Ánh sao mai sáng sắp tàn rồi
Đêm trăng nhớ mãi, nhớ xa xôi
Nụ hôn đầu ấy như kết tụ
Cả ánh trăng vàng gắn trên môi
Bây giờ xa cách thấy bơ vơ
Sao rơi từ giã anh trăng mờ
Cách biệt biết bao giờ hội ngộ
Tình mình năm tháng vẫn nên thơ
Trăng Ngọc Thanh Thanh
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chúc Mừng Sinh Nhật M_M Ngọc, Ngọc Thanh Thanh!
Đêm nay trăng ngọc thanh thanh
Chiếu vào cửa sổ lay mành gọi ai
Đêm nay Sinh Nhật trang đài
Vui cùng bè bạn, viết bài thơ xanh
Đêm nay trăng ngọc xinh xinh
Niềm vui hạnh phúc thơ tình thả tuôn
Ung dung tự tại chẳng buồn
Trăng treo cao vút đầu tuần sẻ san
Đêm nay
Trăng ngọc mênh mang
Thả hồn phiêu lãng
Lang thang khắp trời
Thơ tình
Điệu hát chơi vơi
Hồn thơ ngọc
Thả một đời thủy chung
Đêm nay
Trăng ngọc vô cùng
Mừng sinh nhật Ngọc nguyệt hồng đêm thơ
Gởi người bạn quí áng thơ
Trắng Như Áo Trắng Một Thời
Tác giả: Nguyên Đỗ
Ngước cao đôi mắt sáng ngời
Nhìn nhau tin tưởng trọn đời yêu thương
Em về xao xuyến lạ thường
Tóc dài phủ kín một đường trên lưng
Anh nhìn em thoáng ngập ngừng
Dễ yêu chi lạ tim mừng reo vang
Hoa hồng năm đóa cao sang
Lá xanh hoa đỏ mịn màng như em
Mặn mà mê hoặc dịu êm
Bình minh trưa xế chiều đêm tuyệt vời
Anh nhìn say đắm chơi vơi
Em ngồi thả sợi tơ trời chao nghiêng
Sẻ chia vạn nỗi niềm riêng
Mối dây duyên, rất thiêng liêng trên đời
Trắng như áo trắng một thời
Đẹp như vạn nét hương trời tình ta
Bao nhiêu tình cảm đậm đà
Trao nhau trọn nhé mặn mà lứa đôi
Quên đi mọi nỗi đơn côi
Hoa duyên thắm nở xóa vơi muộn phiền
Trang Thơ Tình Ý
Tác giả: Nguyên Đỗ
Hỡi nàng thi sĩ tuổi hồng mơ
Ở chốn xa xôi gợi tứ thơ
Vần chữ theo em hồn lãng mạn
Hôm nay có kẻ đợi trông chờ
Giọt nắng long lanh mộng tuyệt vời
Trên cành lấp lánh giọt sương rơi
Ngất ngây say đắm hồn tha thiết
Cất tiếng ngân nga vạn ý lời
Anh ngỡ mình đang ở địa đàng
Uyên ương lảnh lót khúc tình tang
Suối reo róc rách bên lùm trúc
Trái cấm ngọt thơm cứ nhập nhằng
Thương người con gái hồn trinh trong
Gió bão phong ba vẫn giữ lòng
Cho mộng thăng hoa tròn nguyện ước
Ân tình mãi mãi nở tươi hồng
Trăng Thu Thạch Thảo
Tác giả: Nguyên Đỗ
Em vẫn thế vẫn là hoa thạch thảo
Dẫu cuộc đời gian khó vẫn vươn lên
Chẳng chùn chân chẳng bỏ cuộc ươn hèn
Hoa tươi nở tràn lan đầy sức sống
Em mang đến cho đời nhiều hy vọng
Cả hồn anh rừng tím nhạt, muôn hương
Theo bướm ong bay lượn dẫn đưa đường
Nghe tiếng gió vi vu mừng nắng Hạ
Cánh đồng hoa ngập vào hồn rộn rã
Những tiếng cười thiếu nữ bón chăm hoa
Như tiếng chim dưới ánh nắng chan hòa
Anh bỗng hiểu thế nào là hạnh phúc
Nhịp kỳ diệu loạn rung trong lồng ngực
Rất tuyệt vời như cảm giác chơi vơi
Vầng trăng thu rằm tháng Tám lưng trời
Trong đôi mắt trẻ thơ đêm cổ tích
Trên Bãi Biển
Tác giả: Nguyên Đỗ
Trên bãi biển kìa ai trong áo tắm
Dáng xinh xinh tựa như thể nàng tiên
Ấy nàng thơ trong cổ tích dịu hiền
Không áo bó chặt thân người kiều diễm
Anh nhắm mắt giữ hồn mình chiêm niệm
Hồn lâng lâng nghĩ ngợi tận nơi đâu
Đại dương xanh sao có sóng bạc đầu
Ờ có lẽ sóng cũng thầm thương nhớ
Em tưởng tượng, em giả vờ mắc cỡ
Cánh tay che sợ nắng sẽ đen da
Đôi chân dài, cánh tay đẹp ngọc ngà
Bao nhiêu kẻ sẽ chết vì em nhỉ
Vậy đi nhé, hỡi bạn lòng, tri kỷ
Mỗi hình thơ làm động những xuyến xao
Khêu gợi anh những cảm xúc dạt dào
Để anh viết cả hồn mình trong đó
Tri Kỷ Bạn & Ta
Tác giả: Nguyên Đỗ
Bạn qúi tâm đồng thật hiếm hoi
Ai người tri kỷ hiểu nhau rồi
Nắng mưa chẳng quản không ngần ngại
Hướng dẫn đổi trao cố dưỡng bồi
Im lặng cũng như lúc hỏi han
Êm đềm thân ái nghĩa tình chân
Nhắc nhau gìn giữ lòng nhân hậu
Chẳng hổ tri âm giữa thế gian
Hoài hương đôi bạn một tâm lòng
In dấu trăm năm chuyện nước non
Én liệng trời xuân dù chửa tới
U hoài một mối nặng tình son
Mai mốt bạn ta chung một đường
In như còn nợ gánh quê hương
Nước non dù mãi xa muôn dặm
Hồn cứ vởn vơ mối luyến thương
Trong Tình Yêu
Tác giả: Nguyên Đỗ
Trong tình yêu, bạn hãy nên quảng đại
Yêu chân tình, yêu nồng nhiệt, thiết tha
Yêu thủy chung, yêu nhân ái, hiền hòa
Yêu say đắm, dịu dàng, đừng ích kỷ
Trong tình yêu, đừng là người quỵ lụy
Yêu cho không, mong hanh phúc cho nhau
Đừng lụy phiền gây đau khổ thương đau
Đừng mánh khoé nhất tâm phải chiếm đoạt
Trong tình yêu một khi Người dứt khoát
Vì Tình Thương, hãy lặng lẽ ra đi
Đừng dọa đe hay phá quấy làm gì
Chuyện phiền nhiễu chẳng mấy gì hay đẹp
Này bạn ơi, một khi tình đã khép
Hãy khoan dung, hãy mạnh dạn vươn lên
Đừng cuồng tâm, đừng ủy mị, yếu hèn
Đừng nghĩ quẩn xoay vòng quanh cái chết
Trong cuộc đời, mạng sống là trên hết
Đừng bao giờ tự hủy diệt bạn ơi
Giữ thanh danh giữ hạnh phúc trên đời
Giữ mạng sống hy sinh vì lý tưởng
Trước Lạ, Sau Quen
Tác giả: Nguyên Đỗ
Trước là lạ sau thành quen mấy tí
Từ quen sơ đến tri kỷ mấy khi
Khi tiếng cười, cử chỉ với đôi mi
Chơm chớp nhắn những sóng tình tín điệp
Anh nói bạo, vừa nghe ôi khủng khiếp
Suy nghĩ đi, nơi đất rộng người thưa
Dân Việt Nam lớn bé thiếu chẳng thừa
Không đủ trăm, thua Âu Cơ trăm trứng
Anh nói bậy nhưng nói gì cũng đúng
Nguời ta giờ thường có chỉ hai con
Năm ngàn năm đất Việt còn trường tồn
Nhờ đông con chống bắc phương xâm lược
Nhưng bây giờ ở đâu tìm ra được
Nhà đông con nhiều cháu hở người xa?
Em đến đây hạnh phúc mới chan hoà
Từ xa lạ sau sẽ thành thân quyến
Truyền Lửa
Tác giả: Nguyên Đỗ
Từ bục giảng em truyền hơi hy vọng
Lớp sinh viên bừng sống mộng tương lai
Sống dấn thân, lao động với bàn tay
Chăm học hỏi tiến lên không ngơi nghỉ
Từng câu nói chân tình trong ý nghĩ
Động viên cho lớp trẻ sống vươn lên
Sống hiên ngang, không yếu đuối ươn hèn
Vượt gian khó, học thành tài đóng góp
Từng câu nói rộn ràng vang các lớp
Em hiện thân của cố gắng hôm qua
Và thành công hiện tại đẹp như hoa
Hòa nhập với tiến trình của thế giới
Từ bục giảng em truyền ngọn lửa mới
Cho đàn em tiến tới mãi mai sau
Cho Việt Nam cùng nhịp bước năm châu
Vươn tới mãi cùng văn minh tiến bộ
Từ Cõi Mộng
Tác giả: Nguyên Đỗ
Từ cõi mộng em bỗng thành thực thể
Em nàng tiên giáng ngọc nét kiêu sa
Áo soirée màu trinh trắng lụa là
Đôi giày trắng thủy tinh trong em bước
Bởi vì đâu, đã hẹn nhau kiếp trước
Để bây giờ anh sống tựa trong mơ
Em Giáng Hương anh Từ Thức đêm thơ
Đôi vai mịn nước da xinh tươi tắn
Anh ngây ngất nhận biết mình may mắn
Em ghé về đêm diễm ảo Giáng sinh
Đêm hồng ân chan chứa phút giao tình
Của trời đất, của anh, em ngày Sinh Nhật
Dìu nhau vũ nhịp nhàng như sợ mất
Giấc mộng hồng, em thực thể đêm hoa
Anh ngẩn ngơ nắm chắc cánh tay ngà
Sợ tan biến vào làn sương diễm ảo
Từ Độ Yêu Em
Tác giả: Nguyên Đỗ
Từ độ yêu em, anh biết mơ
Những ngày tháng đợi cứ như thơ
Tối ngày mong nhớ tìm em mãi
Đôi lúc ngẩn ngơ đến thẩn thờ
Từ độ yêu em, anh biết buồn
Em đơn sơ lắm, bướm mùa xuân
Không hề viết lại anh vài chữ
Đông đến hồn anh đông giá luôn
Từ độ yêu em, anh biết ghen
Em khoe thơ tặng thật nhiều phen
Hồn anh tê tái đau chua xót
Hạnh phúc hình như phải nước phèn
Từ độ yêu em, bị trách hòai
Bài thơ vơ vẩn, hỏi cho ai
Thơ xưa cũng hỏi thật không nữa
Thôi biết làm sao, nợ nặng vai
Từ độ yêu em, bỗng khổ nhiều
Phải chi như trước chẳng thèm yêu
Cứ vui vẻ viết không ai hỏi
Chẳng nhớ chẳng mong mỗi sáng chiều
Tự Nhiên Mất
Tác giả: Nguyên Đỗ
Tự nhiên mất những lời thơ, lạ nhỉ
Bởi vì đâu, tay mỏi, trí ngu ngơ
Hay vì em đi, tránh, lẹ không ngờ
Nên trái tim cũng nhẹ nhàng đóng cửa
Có không nhỉ, những tình yêu muôn thuở?
Chỉ phút giây nhung nhớ đến ngàn năm!
Từng gót chân, từng bước nhỏ âm thầm
Trên lối cũ,thấy đâu là hình bóng?
Tự nhiên mất những ngày vui thơ mộng
Tháng năm dài tìm với đến hư không
Buổi sáng mai trời dẫu nắng thật hồng
Thờ thẫn quá, lại ngày qua, vô nghĩa
Tung Cánh Chim Tìm Về Tổ Ấm
Tác giả: Nguyên Đỗ
Tung cánh chim mình tìm về tổ ấm
Chiều hòang hôn mây lững thững êm trôi
Về nhanh em, vầng dương sắp lặn rồi
Cành Nam đợi, mau kịp về em nhé
Tung cánh chim mình tìm về quê mẹ
Thăm Sài Gòn, thăm Đà Lạt, Cam Ranh
Ra Nha Trang, lên tận mãi quê anh
Vượt đèo Cả, vượt Cù Mông đi mãi
Đến Pleiku, vùng khỉ ho cò gáy
Thời cổ xưa thời xa xửa xa xưa
Thời các cây cổ thụ vẫn còn thơ
Không già cỗi như bây giờ thấy tội
Về thăm nhé ra Hội An, Hà Nội
Chắc nghỉ chân ở phố Huế vài hôm
Vào điện cấm, đường cũ làu thuộc trơn
A công chúa vẫn trong dòng hòang tộc
Về thăm nhé, thời gian qua thóang chốc
Nhớ ngày xưa em bé xíu như ri
Rằng bây chừ em xinh lớn ai bì
Chút hạnh phúc đâu có tồn tại mãi
Từng Nụ Hôn Gởi Gió
Tác giả: Nguyên Đỗ
Từng nụ hôn gởi gió
Đến một người phương xa
Trên đôi môi mọng đỏ
Dấu một năm mặn mà
Từng nụ hôn hoa bướm
Rộn ràng theo gió xuân
Long lanh sương mai sớm
Trăm năm vẫn trong ngần
Từng nụ hôn nồng thắm
Đậm đà nét hương hoa
Cánh hồng nhung đỏ đậm
Dưới ánh nắng chan hòa
Từng nụ hôn âu yếm
Mặn nồng câu nhớ thương
Từng nụ cười chúm chím
Hồng xinh mùa yêu đương
Tuổi Tác Thi Nhân
Tác giả: Nguyên Đỗ
Những nàng thơ, những chàng thơ không tuổi
Tóc bạc phơ, tóc đen lóng, vẫn thơ
Tim vẫn reo, sóng vẫn vỗ không ngờ
Hồn dào dạt, cánh tay luôn mở rộng
Những nàng thơ, những chàng thơ vẫn sống
Như lời thơ, người ạ, trong bài thơ
Bởi thơ văn có già trẻ bao giờ
Những rung động những bất ngờ nồng cháy
Những nàng thơ, những chàng thơ vẫn vậy
Vẫn yêu đời, yêu người với thiên nhiên
Vẫn mộng mơ, hào sảng khí hạo nhiên
Không cúi gục vì tuổi đời trĩu nặng
Những nàng thơ, những chàng thơ dĩ vãng
Những nàng thơ của hiện tại tương lai
Những chàng thơ còn vang mãi thật dài
Âm thanh nhạc của bao nhiêu thế hệ
Những nàng thơ, những chàng thơ có lẽ
Dừng bên đời, mãi mãi tuổi hai mươi
Chẳng tin ư, xin nhìn kỹ Người ơi
Ai già lắm cũng chỉ hai mí… mắt
Tuổi Yêu Chân Chính
Tác giả: Nguyên Đỗ
Anh đến tuổi biết xem thường sắc đẹp
Vẻ bề ngoài thua kém hẳn bên trong
Vàng mạ ngoài sao sánh được ngọc ròng
Mài giũa mãi thành kim cương ngời sáng
Anh đến tuổi bỏ quên đời phiêu lãng
Sống lặng thầm chăm sóc mối tình son
Vì hư danh ảo vọng đã không còn
Sức hấp dẫn như tấm lòng chung thủy
Anh đến tuổi biết xem thường dị nghị
Mặc kệ đời anh chí nguyện Yêu Em
Kệ người ta xì xàm nói say mèm
Chúng nó dại yêu gì say đắm thế
Khi anh chết bó lại hồn thơ tré
Đã yêu em cho đến cuối đường đời
Và mọi người chợt biết chép đôi môi
“Hạnh phúc thật một tình yêu chân chính!’
Tuyết Lạnh Tình Say
Tác giả: Nguyên Đỗ
Trời tuyết quanh đây vắng lặng ghê
Nàng thơ đi vắng cũng chưa về
Ngồi nhìn tuyết đổ hồn nhung nhớ
Tưởng tượng nàng thơ đến trước hè
Tuyết đóng nhiều trên những nhánh thông
Chảy dài như thác, tựa giòng sông
Lạ chưa riêng biệt cây trong góc
Tuyết phủ trên cành đôi cánh cong
Có phải nàng thơ đã đến đây
Bị làn bão tuyết trú trong cây
Đôi cánh thi ca còn vướng lại
Đạp tuyết ta ra cứu giúp ngay
Nàng thơ run rẩy lạnh run người
Ôm chặt nàng thơ ta thổi hơi
Đôi cánh thơ tình như cóng lạnh
Nàng ơi mau chóng tỉnh đi thôi
Chớp mắt nàng thơ chợt tỉnh ngay
Làm sao ta lại ở trong tay
Chàng ơi duyên phận thương chàng quá
Tuyết lạnh hồn thơ ấm, đắm say
Tuyết Rơi Uống Rượu Nhớ Người
Tác giả: Nguyên Đỗ
Bao ly rượu chát cạn rồi
Tê tê đầu lưỡi lòng côi vẫn buồn
Dòng đời dâu biển luôn luôn
Mà bao sầu cũ cứ quần thảo ta
Tuyết rơi, màu tóc hay là
Người xưa cánh bướm là là về đây
Nốc luôn ly rượu cầm tay
Dẫu sầu không biến, cũng say trọn tình
Biển sầu sóng nước lênh đênh
Nồng say men rượu men tình tái tê
Trăng khuya chiếu rọi bên hè
Một màu tuyết trắng hồn mê lạnh lùng
Còn một ly cuối uống chung
Sáng mai tỉnh dậy nhớ nhung suốt đời
Sóng lòng bão dậy biển khơi
Mênh mang màu trắng giữa trời tuyết sa
Tuyết Trắng
Tác giả: Nguyên Đỗ
Tuyết trắng đêm qua rơi lúc nào
Sáng nay phủ ngập đẹp làm sao
Hàng thông mặc áo cô dâu mới
Mặt đất trắng tinh đẹp biết bao
Bụi tuyết còn bay trắng cánh đồng
Nhẹ nhàng rơi rớt tựa ngàn bông
Ra sân cạo tuyết hồn mơ mãi
Tuyết đậu trên đầu những sáng đông
Anh nhớ hôm nào em ghé chơi
Tuyết rơi không dứt cả ngày trời
Anh, em cạo tuyết cười vui lạ
Thầm nguyện yêu nhau đến mãn đời
Em nói đầu anh tóc bạc phơ
Trông xinh ngồ ngộ đẹp không ngờ
Sau già đẹp lão em thương lắm
Từ đấy yêu em chẳng bến bờ
Em sống miền Nam nắng ấm nồng
Giờ này thức dậy nhớ anh không
Tuyết rơi rơi mãi như ngày ấy
Anh nhớ về em má thắm hồng
Biết đến khi nào tái ngộ đây
Một hai năm nữa mộng trăng đầy
Hương yêu tình thắm trăm năm nhỉ
Anh nguyện vì em chẳng đổi thay
Tuyết Trắng Hương Nồng
Tác giả: Nguyên Đỗ
Tuyết trắng đêm qua xuống lúc nào
Sáng ra mở cửa đẹp làm sao
Khắp nơi phủ trắng màu trinh bạch
Xao xuyến hồn thơ bỗng dạt dào
Chợt ước ao em đang ở đây
Chúng mình hai đứa tay cầm tay
Vui chơi nghi.ch phá trên sân tuyết
Má đỏ xinh hồng trong đắm say
Thời tiết thiên nhiên có bốn mùa
Hồn anh em biết mấy mùa chưa
Mùa Yêu Thương Mãi Không Hề Dứt
Cả một đời anh có một mùa
Dấu Ái, hồn anh dào dạt thương
Vườn thơ hoa lá ngạt ngào hương
Tuyết rơi trắng xóa không còn lạnh
Em xóa Đông buồn gieo mến thương
Uống Rượu, Suối Nguồn
Tác giả: Nguyên Đỗ
Người lữ khách trên đường trần mệt mỏi
Ghé vào chơi uống rượu cưới Ca Na
Chén rượu đây từ nước lạnh đó mà
Được thánh hiến từ bàn tay nhân ái *
Người lữ khách trên đường tình khắc khoải
Hãy nghỉ chân tìm lại mạch nguồn thơ
Có nhớ không thời thưở nhỏ đơn sơ
Bao mộng ước nguyện hồn mình theo mãi
Người lữ khách trên đường đời ái ngại
Hãy tự nhiên sống thoải mái đừng lo
Việc đã qua, việc chưa tới… bụi tro
Sống hôm nay vui với đời hiện tại
Người lữ khách trên đường mơ tiến mãi
Có chậm chân, hãy ngơi nghỉ, mạch thơ
Nguồn an vui, suối hy vọng, đừng ngờ
Hạnh phúc thật chính trong hồn ta đó
Vấn Đề Của Thơ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Bạn biết không
Thơ, đọc thơ, làm thơ có nhiều vấn đề lắm
Thả hồn thơ thẩn với mây bay
Tìm lời, tìm ý lạ hay hay
Rồi nắn nót viết ra từng hàng chữ
Mà mọi người nhìn như là con sói dữ
Thơ ru ngủ cuộc đời
Thơ làm hồn ủy mị
Hỏi ai có biết
Thơ cũng là cốt tủy trong tôi
Không có thơ
Tôi bực lòng khó chịu
Thơ là cửa sổ
Cho tôi nhìn không trung
Cho tôi soi tận lòng
Của biển của non của núi
Của cuộc đời trần bụi
Ai có thể hiểu
Người hay đọc thơ là những kẻ ưa làm thơ
Họ không thể hững hờ
Những hàng chữ cứ thập thò muốn nói
Những chữ kiêu kỳ khiêu gợi
Những chữ có mãnh lực đổi đời
Như đồng tiền đối với nhà buôn
Tiền không đổi trao tiền tất sẽ buồn vì vốn vẫn vốn chẳng lời
Những chữ nằm yên là những chữ đã chết
Như tử ngữ La Tinh
Không còn trữ tình thuở Virgil còn viết chữ
Hay Caesar trên đường đi chinh phục khắp nơi của đế quốc La Mã
Nhưng vấn đề lớn nhất của thơ, đọc thơ và làm thơ, bạn ạ
Là đọc thơ rồi, viết thơ rồi lại còn say sưa mãi
Muốn viết thêm hòai
Đến chết mới thôi
Vẫn Mãi Như Ngày Nào
Tác giả: Nguyên Đỗ
Vẫn mãi mãi như ngày nào em ạ
Nguồn thơ anh, mạch thở, suối yêu thương
Tự trái tim, từ góc nhỏ thiên đường
Tuôn chảy xuống như mây buông, thác nước
Bè bạn hỏi anh làm sao giữ được
Nét tự nhiên, say đắm, trẻ trung luôn
Ở cạnh em, sao có thể u buồn?
Em, suối mát, bản tình ca muôn thuở
Em ân sủng em thiên thần của Chúa
Em nguồn thơ em thánh nhạc bình an
Em trầm hương em trái táo thiên đàng
Em thiên sứ giữ hồn anh sinh động
Em niềm vui cảm hứng trong đời sống
Gợi hồn anh rung tiếng hát yêu thương
Giữa trần gian bao biến hóa vô thường
Em vẫn thế tựa ban đầu thi tứ
Nên anh mãi cả cuộc đời tình tự
Trong nguồn thơ giữa mọi sự chung quanh
Em ước mơ nắng ấm giữa trời xanh
Em hoa trắng giữa rừng hoa vạn sắc
Vẫn Mãi Thế!
Tác giả: Nguyên Đỗ
Vẫn mãi thế, mùa Xuân về luôn mãi
Buổi tháng Ba hoa gạo nở khoe tươi
Tay vẫy tay ca múa hát xoang cười
Cô gái Thượng sắc Jrai thôn dã
Em còn nhớ chàng thanh niên bản lạ
Nói tiếng Kinh làm thầy giáo vô tư
Sáng sáng lên trên rẫy, dậy từ từ
Từng cô gái, từng thanh niên hiếu học
Em còn nhớ lúc anh về em “hrớt” khóc
Dặn nhớ mau về làng cũ thôn xưa
Trên cao nguyên dẫu không có bóng dừa
Bóng cây gạo bóng “kơ nia” râm mát
Em còn nhớ hoa “pơ blang” ngào ngạt
Màu đỏ tươi rực rỡ giữa thôn buôn
Nhiều năm qua khi thoáng nhớ chợt buồn
Nhớ vò rượu “nhum pai” say lướt khướt
Điệu “xoang” múa em đi vòng lả lướt
Đôi chân trần cô sơn nữ trên nương
Dưới ánh trăng trông diễm ảo lạ thường
“Giàng” yêu quý ban ơn và phúc lộc
Văn Sĩ Thi Sĩ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Văn – Thi sĩ vốn vẫn thường cường điệu
Một nói mười, không nói có làm vui
Buồn sơ sơ cũng viết thật ngậm ngùi
Tạo sóng gió trong hồn người yêu chuộng
Văn – Thi sĩ đặt mình nhiều tình huống
Để làm thơ viết truyện nghệ thuật thôi
Không dám yêu cùng khắp cả trên đời
Bị ném đá chẳng ai thương hại cả
Văn – Thi sĩ vốn cũng thường là lạ
Sống trong mơ không thực tế lắm đâu
Thế giới riêng đầy dẫy ở trong đầu
Lúc đơn độc hay đang trong buổi tiệc
Văn – Thi sĩ cũng như người làm xiếc
Tặng cho đời những hoạt cảnh vui tươi
Hay buồn đau góp tiếng khóc cùng người
Đừng trách họ là người hay nói dối
Văn – Thi sĩ xin Người đừng trách tội
Để tự do, đừng ràng buộc điều chi
Họ lang thang mơ mộng chẳng hại gì
Nhiều khi lợi vì tạo hình ảnh mới
Văn – Thi sĩ, người mang hồn thế giới
Không hàng rào, biên giới chặn ngôn từ
Hãy để cho họ cứ viết vô tư
Những ý tưởng của cộng đồng họ sống
Văn – Thi sĩ, người gieo nhiều hy vọng
Cho muôn người thoát phiền muộn chán chường
Để mơ về một vùng đất yêu thương
Có biển, núi, suối, rừng, cây, hoa cỏ
Văn – Thi sĩ, nếu nói không là có
Việc trên đời chỉ tương đối mà thôi
Đem ước mơ diễn tả viết thành lời
Họ cho đó là niềm vui sáng tạo
Vần Thơ Dâng Mẹ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Cho ngày Hiền Mẫu 14/5/06
Con lại viết những vầng thơ về Mẹ
Mẹ nhân từ, Mẹ hiền dịu, thiết tha
Mẹ thương con, Mẹ trung nghĩa, thật thà
Tình của Mẹ hơn non cao, biển cả
Mẹ đỡ nâng từng lúc con vấp ngã
Me ủi an khi con thoáng u buồn
Tình Mẹ nồng, ấm áp nắng mùa Xuân
Cho bầy – én – đàn – con tung cánh lượn
Con vẫn nhớ những đêm khuya về muộn
Mẹ thức chờ mở cổng đón hân hoan
Nhỏ nhẹ khuyên, “Đừng trễ nữa, con ngoan! …”
Đôi mắt Mẹ long lanh như rướm lệ …
Mẹ lo lắng sợ rủi ro, từng tí
Những người con rồi lần lượt tung bay
Mẹ chờ mong từng đứa một hằng ngày
Tóc bạc đi, nét nhăn hằn trên trán
Gương nhẫn nại vỗ về khi chán nản
Đức hy sinh Mẹ hướng dẫn đời con
Nghĩa Mẹ soi cho bổn phận vuông tròn
Cám ơn Mẹ, Mẹ mãi là Hiền Mẫu
Văn Thơ Muôn Điệu
Tác giả: Nguyên Đỗ
Văn thi sĩ mỗi người lại mỗi khác
Người vui tươi, người trang nhã, đơn sơ
Người u buồn, người nghiêm trọng, ơ hờ
Đàn muôn điệu, mỗi người ưa mỗi kiểu
Thế giới thơ cánh rừng văn huyền diệu
Có bao giờ diễn tả hết được đâu
Càng đi sâu càng cảm thấy nhiệm màu
Sự kỳ ảo cuả văn thơ muôn sắc
Có bài hay, có những bài kỳ quặc
Thơ là người ? Hồn hiển hiện qua thơ ?
Có thể sai! Có thể đúng … vu vơ
Luật vũ trụ sao anh hiểu hết chứ
Cứ giả như anh em mình tình tự
Chia sẻ chung nói hết những tâm tư
Như hôm nay là ngày cuối giã từ
Không gặp lại sau này xa cách mãi
Cùng nói hết những gì cần trang trải
Không còn gì dấu diếm ngại ngần chi
Biết đâu rồi mình vĩnh viễn chia ly
Văn thi sĩ có giác quan thứ sáu
Vẫn Thương Anh
Tác giả: Nguyên Đỗ
Em viết nhắn rằng em vẫn thương anh
Và chêm câu khi hết thương sẽ báo
Ôi người em, người em sao ngổ ngáo
Thương thì thương lại trở tráo trêu anh
Con chim kia nó ca hót đầu cành
Nó bay lượn cành cây này cây nọ
Đẹp ghê vậy những con chim màu đỏ
Trong mùa đông giữa tuyết trắng hót ca
Ờ con chim không sợ lạnh đó mà
Cứ ca hót để hồn người nồng ấm
Tình em đó có xa ngoài vạn dặm
Cho anh đi, đi mãi, chẳng dừng chân
Em dẫu xa mà tình thắm thật gần
Tia nắng ấm từ mặt trời nóng chảy
Dù Đông giá, chim ơi chim cất gáy
Cho mùa Đông lạnh mấy cũng nồng hương
Vẩn Vơ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Đem chông cắm xuống Bạch Đằng
Đem thơ gởi tới cung Hằng hỏi thăm
Lưng này sao lẳn dao găm
Lăm le chú Cuội hầm hầm đứng bên
A ha rằng chú biết ghen
Rượu đây, thịt sẵn, người quen đấy mà
Rõ ràng không phải là ma
Lửng lơ chợt loé trăng sà xuống sông
Thuyền rồng thả nhẹ Cửu Long
Ra khơi vượt biển thăm sông Hồng Hà
Giang sơn Đất Việt một nhà
Chú xưa giờ cháu vẫn là Việt nhân
Vắng Em
Tác giả: Nguyên Đỗ
Vắng em bùa hết hiển linh
Vần thơ thiếu chữ, lời tình chẳng ăn
Sửa hòai vẫn cứ không vần
Bởi hồn anh đã chết dần vì xa
Nhớ em quá nhớ thiết tha
Trái tim xẻ nửa cắt ba bốn phần
Hình như em giữ tám cân
Anh còn hai lạng héo dần nhớ nhung
Thả hồn vào cõi mênh mông
Tìm người trong mộng cho hồng trái tim
Một câu anh rất nhớ em
Nói hòai không mỏi trái tim dại khờ
Vắng em ngồi xuống mộng mơ
Em thương hiển hiện nàng thơ của hồn
Gió về ghé nụ môi hôn
Má như ươn ướt, lòng bồn chồn mong
Vàng Sắc Dã Quỳ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Lên xe chạy thẳng hướng Tây
Rời xa phố thị từ đây, về rừng
Tháng Ba bụi đỏ cả vùng
Pleiku chìm lại sau lưng khuất mờ
Đi về Chu Pah
Bơ vơ
Bên đường
Cây cỏ ngẩn ngơ như buồn
Ta về trở lại trên buôn
Làng xa hẻo lánh gió luồn qua phên
Trên đường
Xuống dốc
Đi lên
Dã quỳ vàng sắc
Hai bên đổi đời
Hồn Từ Thức
Lạc, đầy vơi
Động hoa vàng mở
Cả trời ngát hoa
Xuống xe trạm cuối nắng hoà
Đi vào buôn nhỏ làng xa một mình
Lối mòn cây lớn cao xanh
Giáo viên miền núi lặng thinh bước đều
Đường rừng khỉ vượn chim kêu
Giật mình lặng lẽ trời chiều đã nghiêng
Đường đời trăm nỗi niềm riêng
Hồn vang tiếng nước non thiêng trập trùng
Vào Đời
Tác giả: Nguyên Đỗ
Bỏ trường lớp đi vào đời gió bụi
Áo thư sinh giờ đã bạc trần ai
Từng đoạn đường, từng lối ngã chông gai
Có lúc muốn buông tay quắng mực bút
Gương nghị lực, ừ, ráng thêm một chút
Cố mà đi, không quên đích đặt ra
Gắng mà quên những chướng ngại phiền hà
Càng gian khó, thành công lại càng lớn
Kìa mặt nước phẳng phiu không sóng gợn
Sánh đâu bằng ngọn thần sóng cao dâng
Lớp mây cao, lớp mây thấp, mấy tầng
Càng khổ nhọc, càng gian nan, càng gắng
Tự phấn đấu, đâu ngại gì mưa nắng
Gương thầy cô, gương đời trước, danh nhân
Đường tuy xa dẫu đi được một phần
Cũng hãnh tiến, đi hoài không lụt bước
Vạt Nắng Mùa Đông
Tác giả: Nguyên Đỗ
Vạt nắng về quê cũ
Chiều đông chợt xôn xao
Ấm nồng vội ấp ủ
Mộng đời lại bay cao
Vạt nắng hồng đôi má
Dịu dàng tạt qua ngang
Quên chiều đông lạnh giá
Đôi môi cười dịu dàng
Mắt chạm nhau vội cúi
Sóng lòng reo chứa chan
Tuyết bay trên ngọn núi
Tình lửng lơ mây ngàn
Vạt nắng vàng sông cũ
Cát vàng trải hoang sơ
Dấu chân về hội tụ
Tình mộng ảo như mơ
Tuyết bên thềm mềm mại
Tình thơ cổ tích xưa
Tưởng như là huyền thoại
Dịu dàng như bụi mưa
Em về đây phố cũ
Ngọt ngào hương hoa xưa
Biết nói gì cho đủ
Yêu thương mãi chẳng vừa
Vì Cái Chữ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Vì cái chữ
Kiếp văn chương
Nặng nợ
Nghe người này
Thấy kẻ nọ
Ăn thua
Kiếp làm dâu
Nào có phải là vua
Mà xàm tấu
Mà khoa gươm
Múa chữ
Ta chân đất ăn lộc đền văn tự
Nhặt từng lời, từng chữ xỏ làm câu
Đem lá thu gom góp gắn muôn màu
Và mớ chữ hóa thân thành cánh bướm
Vì cái chữ
Nợ duyên còn luộm thuộm
Tưởng nhân tình thế thái
Cũng như ta
Có ngờ đâu
Vì chữ
Cũng phiền hà
Mang gánh nợ
Hở chút là bị tố
Vào thi nghiệp không khéo rồi phải khổ
Việc không tròn, bè bạn cũng lánh đi
Chút văn thơ, nào có thá việc gì
Vui giây lát
Cũng làm trò… rõ khéo!
Việt Nam Thư Quán
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chào bạn nhé đã ghé vào Thư Quán
Vâng Việt Nam Thư Quán dễ thương ghê
Khắp muôn phương bạn hữu kéo nhau về
Chỗ hội tụ của văn nhân thi sĩ
Mỗi một bạn đóng góp người một tí
Chẳng bao lâu đầy đủ cảo thơm đây
Cám ơn ai đã dẫn tới nơi này
Nhà tươm tất, điều hành viên dễ mến
Tôi ghé đây mỗi ngày như có hẹn
Nhìn từng người, cả lạ lẫn quen thân
Đọc từng câu, thỉnh thoảng có đôi vần
Cần phải sửa những từ địa phương hóa
Lúc dấu hỏi đúng ra là dấu ngã
Mẫu tự c (xê) mà thật phải là t (tê)
Các bạn ơi đây đó rủ nhau về
Cùng gắng sức dựng tình non nước Việt
Vòng Tay
Tác giả: Nguyên Đỗ
Vòng tay ấm áp, một vòng tay
Diễm phúc từ đâu đến thế này
Chẳng lẽ nằm mơ hay mộng ảo
Ơ kìa thoáng thấy lại thơ ngây
Em đến trong mơ thật diễm hồng
Mỉm cười thân thiết nhớ em không?
Nhớ nhiều nhớ lắm nhớ ghê lắm
Nhớ ngút tầng mây, kể chẳng xong
Anh nhớ Yêu Thương nhớ quá chừng
Chẳng như hồi trước nhớ người dưng
Nhớ em như nhớ Tim anh đó
Tim đập Yêu Thương nhịp nhớ nhung
Em nét hồn nhiên dáng mỹ miều
Em về xóa hết nỗi cô liêu
Hồn anh tháng Hạ đầy hoa lá
Em nói thương hoài thật dễ yêu
Qua những thăng trầm những vấn vương
Đêm mơ hai đứa bước chung đường
Đầy hương hoa trái trong mùa bưởi
Hoa trắng thơm nồng thương quá thương
Vũ Điệu Tình Mơ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Em tối qua chúc anh mơ thật đẹp
Em hiện về trong điệu vũ yêu thương
Trong đam mê anh nhìn ngắm tơ vương
Em múa dẻo dịu dàng bao kinh ngạc
Thân uốn éo theo tiếng đàn điệu nhạc
Mỗi bước đi như sóng lượn mông mênh
Hai cánh tay mở rộng đoá hoa tình
Đôi môi gởi nụ hôn xinh đằm thắm
Hai con mắt mê hoặc anh say đắm
Anh lâng lâng bay bổng tận mây xanh
Chốn thần tiên cõi ước mộng xuân tình
Ôi vũ khúc tình yêu xiêu lạc phách
Từng nhịp điệu mở đường thơ gân mạch
Em vũ công nhịp nhàng múa gieo mơ
Tỉnh người ra, tiêng tiếc, ánh sao mờ
Em đã đến hay chỉ là khát vọng
Vũ Điệu Tình Yêu
Tác giả: Nguyên Đỗ
Như cơn lốc cứ xoáy vòng tít mãi
Đường tình yêu là qũi đạo vô cùng
Chạy theo hoài chẳng mỏi lạ hay không
Tính sao hết bao nhiêu ngàn cây số
Đừng chấp nhất những đoạn tình gãy đổ
Cứ lắng nghe tiếng gọi của trái tim
Nửa hồn xa lạc lõng phải đi tìm
Đâu thể để chìm vào trong vũ trụ
Khi tìm được hồn với hồn tình tự
Như đôi chim hạnh phúc đậu trên cành
Bay lên cao vun vút tận mây xanh
Đôi loan phụng, duyên tình đằm thắm mãi
Xin tạ ơn tấm lòng em quảng đại
Đã nhìn sâu vào tận đáy tình yêu
Cám ơn em, Nàng Thơ nhỏ diễm kiều
Trong vũ điệu yêu thương đang say đắm
Xin Em
Tác giả: Nguyên Đỗ
Xin Em
Đừng có muộn phiền
Xin Em
Giữ giấc mộng hiền ngàn năm
Xin Em
Rừng ngát hương trầm
Xin Em
Suối ngọt âm thầm về xuôi
Xin Em
Giấc mộng tuyệt vời
Trăm năm
Anh mãi một đời thủy chung
Yêu Em
Đến tận vô cùng
Yêu Em
Mãi mãi giữa vùng thực hư
Vì Em
Anh biêt tương tư
Một câu nói nhỏ hóa thơ đượm tình
Xin Em
Ngày tháng an bình
Xin Em
Giây phút đôi mình mộng mơ
Xin đi
Xin lại
Giòng thơ
Dạt dào vĩnh viễn tràn bờ yêu thương
Xin mơ
Liền cánh
Uyên ương
Cho trăm năm mộng
Thiên đường
Tình yêu
Xuân Quê Nhà
Tác giả: Nguyên Đỗ
Nắng đẹp tươi hồng mây trắng bay
Mùa Xuân lại đến én đùa mây
Mai đào hé mở đua khoe sắc
Khắp chốn trăm hoa đẹp trưng bày
Cánh thư xưa gởi cầm trên tay
Từng nét thân thương đậm tình này
Bao nhiêu ong bướm còn bay lượn
Anh thầm mong nhớ thoáng tình say
Xuân này nơi ấy em có trông
Anh chờ tin mới tự hừng đông
Gió Xuân man mát lòng phơi phới
Em có nguyện mong trọn tình hồng?
Đây chút tình anh với nắng hồng
Như ngàn cánh én vượt tầng không
Bay về nơi ấy mang hơi ấm
Xoá hết u buồn em thích không?
Dập dìu đây đó những tình nhân
Đưa nhau thăm viếng những người thân
Anh ước một ngày không xa nữa
Tay nắm bàn tay kết nối dần
Anh sẽ trồng hoa ở trước sân
Loại hoa em thích đẹp vô ngần
Khi nào hoa nở em ghé đến
Đi giữa vườn hoa nhé thiên thần
Biển Đông xanh đẹp ngát khung trời
Thuyền ai thấp thoáng tận ngoài khơi
Gió nào diễm phúc đưa em tới
Anh sẽ tạ ơn nhớ trọn đời
Giờ đây xa cách rất chơi vơi
Ước hẹn lời thơ én rợp trời
Mây nào diễm phúc che em nhé
Nắng ấm tình anh sẽ không vơi
Xuân, Xuân Đến
Tác giả: Nguyên Đỗ
Xuân, Xuân đến, dáng Xuân về ngà ngọc
Nắng tươi hồng mời mọc mở đôi tay
Hương thơm nồng bay ngan ngát đậm say
Tà áo mới gió mai đùa lơi lả
Đàn ong bay, đám bướm vàng, cợt nhã
Trong vườn hoa, nhẩn nhơ cạnh mỗi hoa
Bay vi vu, nhịp từng khúc, giao hòa
Thôi miên khách, mê hoặc từng cứ điểm
Xuân, Xuân đến, nàng Xuân về kiều diễm
Cành mai vàng khoe những cánh hoa xinh
Những nụ xanh mum múp ướp hương tình
He hé mở dòm nắng đùa trước ngõ
Rất duyên dáng tà áo màu trong gió
Buổi sớm mai trên đường phố, ngõ hoa
Tiếng trẻ em cười ron rả vui đùa
Vui ngày Tết, hưởng xuân sang, hòa điệu
Xuân, Xuân đến, nắng Xuân hồng tuyệt diệu
Chúc mọi người ở tứ xứ muôn phương
Hướng lòng về vái đất tổ quê hương
Nhận lãnh trọn bình an, phúc, lộc, thọ
Xuôi Chèo Thuận Gió
Tác giả: Nguyên Đỗ
Thuyền trưởng giỏi biết nắng hòa gió thuận
Đưa thuyền đi khắp nẻo mịt mù xa
Giữa biển khơi cũng như ở bến nhà
Biết lèo lái thì xuôi chèo thuận gió
Dù sóng lớn hay là làn sóng nhỏ
Không đều tay tự tạo sóng phong ba
Đưa thuyền đi có khi gặp băng hà
Phải khôn khéo không thì thuyền chìm đắm
Phải mềm dẻo nương gió đi muôn dặm
Những tài công, những thủy thủ đều tay
Cùng chung vai sát cánh rất hăng say
Thuyền cập bến dù mưa giông gió bão
Hải bàn đó, mục tiêu, người chỉ đạo
Căng buồm lên đưa thuyền quí ra khơi
Như kình ngư vượt biển cả bão đời
Về đến đích, chân trời ta mơ ước
Yêu Cho Lắm
Tác giả: Nguyên Đỗ
Yêu cho lắm để bây giờ lận đận
Mỗi một lần em giận lại lên cơn
Khóc, buồn, đau, ờ đủ kiểu dỗi hờn
Hơn tiểu thuyết, hơn cải lương, phim ảnh
Yêu một thuở như đôi chim tung cánh
Cặp uyên ương sóng sánh nắng vàng soi
Tình xuân vui muôn ngọn sóng dập dồi
Trong ánh mắt vạn yêu thương hứa hẹn
Khi xuân qua, tình bay theo cánh én
Còn lại đây chỉ tổ cũ bơ vơ
Nhền nhện giăng cành cũ lưới sương mờ
Còn chi nữa một tổ không trống vắng
Em đã đi để mùa tình nhạt nắng
Để hồn anh mang nặng nỗi đau thương
Để cuộc đời cảm thấu khúc tơ vương
Để vĩnh viễn mối hòai mơ da diết
Yêu Cuồng
Tác giả: Nguyên Đỗ
Liều lĩnh nhỉ, anh là ai, chưa biết
Mà một điều dám tuyên bố yêu anh
Đem lời văn đêm thơ tứ đặt vần
Hoà nhạc điệu quả quyết yêu anh nhất
Anh ngây thơ hay khù khờ tin thật
Chẳng hoài nghi chẳng dám nghĩ chỉ thơ
Những nhà văn, thi sĩ vốn hay mơ
Khoa trương pháp cường độ cao quá lẽ
Anh gật gù, vâng anh tin, chiếu lệ
Những ngôn từ khuếch đại vẫn âm vang
Nhưng riêng anh, tình yêu vẫn dịu dàng
Như gió thoảng không phong ba bão tố
Em nhấn mạnh đó là duyên kỳ ngộ
Anh hỏi lòng biết là khổ hay vui
Biết tương lai hạnh phúc hoặc ngậm ngùi
Hãy chầm chậm đừng vội vàng sập hố
Yêu Thương Nghìn Kiếp
Tác giả: Nguyên Đỗ
Vĩnh biệt nhé, yêu thương từ vạn kiếp
Em vừa về, em lại vội ra đi
Để hồn buồn và lệ đẫm lên mi
Cho nhung nhớ đêm đen dài dằng dặc
Anh đã hứa cả cuộc đời cân nhắc
Từng ngôn từ, từng chữ viết cho em
Sợ rằng mai mưa sẽ ướt buồn thêm
Anh chưa nói làm sao em hiểu nổi
Đừng ngơ ngác vào tình yêu quá vội
Cũng đừng ngờ, nghi hoặc nghĩ lung tung
Chuyện tình yêu sao nói hết cho cùng
Trăm nghìn vẻ, làm thế nào tả hết
Nhưng tình anh dành cho em tha thiết
Cả đời này và mãi mãi ngàn sau
Nếu em đi và mãi mãi quên nhau
Em hãy nhớ anh đang sầu đứt ruột
Từng người một đã ra đi tút lút
Mờ chân mây anh biết viết sao đây
Buổi mộng mơ tinh tú sáng cao dầy
Em từ giã lòng đau đêm đặc quánh
Từng câu nói thành gai, dầm góc cạnh
Đâm vào sâu, không dám kéo sợ đau
Từng kỷ niệm thấm sâu vào trong đầu
Em cố nhớ, yêu thương ngàn vạn kiếp
Chiếu Thơ Anh Trải
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chiếu thơ anh đã trải
Trăng vằng vặc trên trời
Mời nàng thơ dấu ái
Đêm nay ngồi xuống chơi
Đã sắp tàn mùa Hạ
Hiu hiu gió chuyển mùa
Em ngồi xuống đây nhá
Kể nhau nghe đời qua
Bầu trời sao lấp lánh
Em chọn ngôi sao nào
Em nhún người đỏng đảnh
Kiếm tìm sao trên cao
Em chọn sao Bắc Đẩu
Dẫn đường anh tương lai
Hỡi người em yêu dấu
Đêm mơ hãy còn dài
Chiếu thơ anh đã trải
Ngôi sao đời của anh
Nhìn anh với luyến ái
Rọi soi ánh sáng lành
Chiều Nhạt Nắng
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chiều hôm nay nhạt nắng
Bỗng nhớ về quê xưa
Nỗi sầu dâng một chặng
Nhớ dòng sông, hàng dừa
Bầy chim bay mỏi cánh
Trên trời kêu mãi nhau
Trời chiều hơi lành lạnh
Chim còn về nơi đâu?
Chiều nay anh chạnh nhớ
Bóng em đi cuối vườn
Tưới rau cùng hoa nhỏ
Lòng reo rộn yêu thương
Chiều Buông Nhớ Lộng
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chiều buông nhớ lộng vào hồn
Như giông bão cuốn nỗi buồn nhớ em
Rồi anh sẽ thức trắng đêm
Đợi thơ trầm bổng đợi em chuyện trò
Chiều buông giọt nắng trên hồ
Thuyền neo tạnh vắng sóng xô bập bềnh
Nhớ Người tha thiết mông mênh
Gió đâu đưa lại tiếng ghềnh nước rơi
Bây giờ em ở xa xôi
Hồn day dứt nhớ đơn côi lạ lùng
Đêm này em hiện lên không
Đọc câu phù chủ mở lòng đón em
Em đừng cứ mãi lặng im
Để hồn nhung nhớ để tim dại khờ
Nỗi niềm ứ đọng thành thơ
Buồn rơi nước mắt chẳng ngờ nhớ ghê
Chiếc Thảm Thơ Hoa
Tác giả: Nguyên Đỗ
Này nàng thơ dấu ái
Đan dệt chiếc thảm hoa
Thêu thùa bên phải, trái
Ánh trăng soi hiền hòa
Những vì tinh tú xa
Em ghép vào thảm hoa
Qua đường kim mũi chỉ
Bầu trời đêm bao la
Đây là cung diễm lệ
Lâu đài của Tình Yêu
Đẹp nhất trên trần thế
Của nàng thơ mỹ miều
Em dệt thơ thiết tha
Tình thơ thật đậm đà
Đâu cần gì nữa nhỉ
Tình yêu ở trong ta
Chiếc Lá Thu Bay
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chiếc lá thu bay, lạnh kéo về
Đông đến hay Thu lạc sang tê?
Gió rít giọt mưa càng rét mướt
Nhớ Người phương ấy nhớ nhiều ghê !
Thầm hỏi tháng Mười người có nhớ
Năm nào bỡ ngỡ giật mình run
Những con số lạ mang tầm cỡ
Thế kỷ mù sa, những phập phùng…
Chồng chất từng ngày cao tích lũy
Tháng dài, thu tới, lá vàng bay
Chuyện tình hiếm lạ càng thêm quý
Kỷ niệm sưởi lòng rượu nóng say
Ai đếm lá rơi đếm chữ này
Mùa thu lá rụng, tình thơ say
Sương mờ mỗi sáng trên đường bước
Ta ngỡ Người thơ tóc gió bay
Chị Việt Dương Nhân
Tác giả: Nguyên Đỗ
Ơi, chị Việt Dương Nhân
Dẫu xa nhưng thật thân
Vần thơ tình khăng khít
Chị em vui hợp quần
Đạo Lý Thi – chị dạy
Quê Hương – quyện vần thơ
Tình Yêu – nồng bỏng cháy
Thân Phận – cũng không mờ
Tứ Linh Thi rạng rỡ
Cho đời tươi đẹp thêm
Cánh tay luôn rộng mở
Ôm thơ vào trái tim
Nước non xa vạn dặm
Văn thơ vang vọng xa
Dẫu dù luôn bị cấm
Ta cũng gần quê nhà
Chỉ Một Thoáng
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chỉ một thoáng thả hồn vào thinh lặng
Nhìn cánh đào trong gió dạt dào thơ
Tình yêu thương bất chợt đến không ngờ
Em áo lụa màu anh đào chợt đến
Chỉ một thoáng tình cờ không phải hẹn
Hồn bình yên dồn dập sóng tương tư
Em cười duyên chiếc răng khểnh hình như…
Để dấu tích vào tim anh vĩnh viễn
Là sự thật hay chỉ là mộng huyễn
Từ cơn mơ thêu dệt bức tranh thơ
Trăm hình em hiển hiện đẹp không ngờ
Anh nhìn ngắm thấy cả trời hy vọng
Đêm anh ngủ thấy một nàng chim mộng
Đậu bên màn líu lo hót yêu thương
Gian phòng anh ngan ngát thoảng trầm hương
Hồn chan chứa khúc tình ca vạn thưở
Chỉ Một
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chỉ một lời thôi, chỉ một lời
Non mòn biển cạn khói sương rơi
Tình yêu vĩnh viễn luôn chung thủy
Yêu mãi mình em vẹn một đời
Chỉ một ánh nhìn xuyên thấu tim
Chim sa cá lặn bõ công tìm
Nửa đời khó nhọc không than tiếc
Hạnh phúc vô vàn trong trái tim
Chỉ nụ cười xinh răng khểnh khoe
Đêm đen loé sáng chớp sao loè
Hương trầm thơm ngát trong vườn uyển
Công chúa nguồn thơ trong cõi mê
Chỉ một người thôi chỉ một người
Cánh đồng hoa cỏ mãi xinh tươi
Hương giang xuôi chảy êm đềm quá
Chung thủy ngàn năm trọn một đời
Em chẳng cần ghen chẳng cấm gì
Tình anh mãi mãi nét kim chi
Cành vàng lá ngọc, vì công chúa
Của vạn bài thơ, tình sử thi
Chỉ một lần thôi chỉ một lần
Thiên thần, nắng mới chiếu ngoài sân
Bài ca bật hát ra ngoài miệng
Như tiếng nhạc lòng theo bước chân
Chết Trong Vòng Tay
Tác giả: Nguyên Đỗ
Đừng ao ước chết trong vòng tay anh
Em, cuộc đời hoa mộng, tóc còn xanh
Hãy nghĩ tới những gì cao diệu, sống…
Và mở tay chào đón ước mơ lành…
Cuộc sống đó chứa chan bao hy vọng
Những nụ cười, những ánh mắt yêu thương
Cỏ, cây, bông, những chiếc lá bên đường
Cả hoa tuyết chiều mùa đông… sinh hiệu
Em nhìn xem cuối hồ kia dương liễu
Cành đong đưa theo tiếng gió thì thầm
Tình yêu mình còn lại biết bao năm
Em đừng nói chuyện ra đi vĩnh viễn
Em có biết bóng hình em hiển hiện
Từng phút giây đời anh đó nhớ không
Anh cầu mong đôi ta sẽ thỏa lòng
Sống hạnh phúc trăm năm không phai nhạt
Chào Chị Như Phương
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chào chị Như Phương đã ghé chơi
Thăm nhau một chút, ngại chi lời
Cũng tình thi hữu trong thiên hạ
Cảm tạ ơn Người không tiếc lời
Suối nguồn thơ nhỏ chảy quanh co
Tưới gội hồn thơ tuổi học trò
Người ghé vào thăm không trà nước
Vậy xin tặng chị một bài thơ
Thao thức chị mong đã mấy mùa
Nhớ người yêu cũ một chiều mưa
Chờ nhau dưới gốc dừa xanh mát
Dĩ vãng thương hòai buổi đón đưa
Căn nhà thơ mộng nắng xuân pha
Hoa nở thật xinh thật đúng là
Tổ ấm uyên ương duyên thắm mãi
Nào ngờ hạnh phúc đã đi qua
Một phút thương yêu cũng thấm màu
Một đời trai gái nhớ thương nhau
Còn đây kỷ niệm ngày xưa đó
Giữ mãi ân tình hạnh phúc lâu
Chẳng Trách Thơ Đâu
Tác giả: Nguyên Đỗ
Anh chẳng trách đâu, chỉ nhớ thôi
Nàng Thơ đi vắng đã lâu rồi
Anh còn vò gõ đôi ba chữ
Viết chẳng thành thơ, cạn ý lời
Suối tình còn đó, tứ thơ đâu
Chắc đã theo em, chẳng nhớ sầu
Đang tránh người anh tìm kiếm mãi
Mùa thu đang đến, lá hoen màu
Anh biết Nàng Thơ bận rộn mà
Bài làm bề bộn chẳng giờ ra
Không sao cố gắng miệt mài nhé
Gặt hái thành công chẳng có xa
Chẳng trách Thơ đâu, chỉ nhớ Tình
Nụ cười em gởi mãi hoài xinh
Chiếc răng khênh khểnh thương chi lạ
Anh viết đùa em chớ bất bình
Chàng Thơ Ở Quán Café
Tác giả: Nguyên Đỗ
Mến tặng thi sĩ Chiêu Minh
Uống café, nghe BBC
Nhâm nhi chuyện vãn thơ về thăm anh
Vội vàng rút bút ghi nhanh
Kẻo nàng thơ giận đòng đành bỏ đi
Đòng đành đỏng đảnh ghét ghê
Như là con gái tóc thề chấm vai
Nhìn chưa kịp hỏi, nguýt dài
Chưa chi vồ vập con trai lạ lùng!
Hôm nay quán nhỏ người đông
Mấy cô tiếp khách má hồng dễ thương
Chàng thơ hồn đã tơ vương
Đề thơ trao tặng cô nương nào kìa
Nàng thơ chợt lại trở về
Gớm, chưa chi đã le te theo người
Chàng cười, chỉ một em thôi
Em về thơ lại vui tươi thắm tình
Nguyên Đỗ
09/03/2005
Chân Dung Em
Tác giả: Nguyên Đỗ
Trong trí óc, vẽ vời hoài không dứt
Chân dung em nho nhỏ rất “mi nhon” (1)
Mặt trái soan, má phúng phính no tròn
Tóc buông thả làn mây trời huyền diễm
Đôi môi mọng sao mãi cười chúm chím
Bí mật gì em bật mí anh nghe
Cứ anh ơi anh ơi mãi em nè
Chết anh đó, em muốn gì, nói thử
Anh đã hứa chẳng nói gì tình tự
Mà trái tim chất chứa mãi tràn ra
Tình thương em, tình cảm rất đậm đà
Như suối chảy, như mưa rơi, ánh nắng
Biết làm sao giữ mối tình trầm lặng
Nói không xong, không nói cũng không xong
Cứ ôm hoài nỗi nhớ ở trong lòng
Trào dâng mãi giòng yêu thương lãng mạn
(1) Mignonne tiếng Pháp là nhỏ nhắn dễ thương
Cây Trâm Em Gởi, Mộng Lành Anh Mơ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Cây trâm em tặng hôm nào
Anh mang cất giữ tận vào tim anh
Cây trâm vàng, ước mộng xanh
Cây trâm trên tóc mộng lành mắt em
Bàn tay xoè rộng anh xem
Những đường xéo những đường em ngập ngừng
Thuở nào hai đứa người dưng
Bàn tay xiết chặt muối gừng mặn cay
Một làn sóng mắt men say
Một làn môi ngọt hồn này chao nghiêng
Nguyện cầu trong cõi trời riêng
Trâm còn xinh mãi, mộng thiêng đẹp hoài
Nhớ nhung quá, chẳng nguôi ngoai
Cây trâm em tặng cầm hoài ước mơ
Em là ý ngọc hồn thơ
Đêm nay anh sẽ đợi chờ dưới trăng
Cảnh Thu
Tác giả: Nguyên Đỗ
Mùa thu về trên lá
Tảng đá nắng nằm phơi
Một nỗi buồn thật lạ
Rơi rụng xuống cuộc đời
Mùa thu về trên lá
Chiều buông sương muôn nơi
Sóng tình như sóng cả
Lâng lâng đến rụng rời
Mùa thu về trên lá
Lá thành chiếc thuyền con
Trôi giữa giòng sông bạc
Lắc lư gió dập dờn
Mùa thu về trên lá
Chim về núi non cao
Thuyền ai về chốn lạ
Hồn ta gởi phương nào
Mùa thu về trên lá
Lá rụng xuống đá, sông
Gió cùng cây cợt nhã
Lòng ta chợt trống không
Canh Khuya
Tác giả: Nguyên Đỗ
Canh khuya tỉnh giấc
Bồi hồi
Nhìn ra ngoài ngõ
Tường vôi trắng mờ
Bóng đèn đêm tuyết mập mờ
Lạnh lùng bóng lẻ ai chờ xe qua
Rồi mai mình cũng đi xa
Bỏ căn phòng cũ
Mái nhà thân thương
Tuyết nằm trắng
Cả mặt đường
Chiếc xe buýt lại
Để vương vết dài
Dưới kia
Chẳng thấy bóng ai
Đường khuya
Đèn sáng
Ngày mai
Giã từ
Vội vàng viết
Một trang thơ
Như câu từ tạ
Thay thơ người tình
Cánh Hồng Yêu Thương
Tác giả: Nguyên Đỗ
Nụ hồng ấp ủ yêu thương
Sáng nay tươi nở ngát hương đậm tình
Cánh hồng sương óng ánh xinh
Nở trong ngày mộng hương trinh ngọt ngào
Nụ hồng âu yếm anh trao
Nụ tình em trả dạt dào trái tim
Ngàn đời tự nguyện yêu em
Ngàn đời em hứa tình thêm mặn nồng
Mai kia duyên nợ tình hồng
Cuộc đời hạnh phúc đôi lòng khát khao
Nụ hồng em đẹp biết bao
Nụ hôn còn đậm ngọt ngào trên môi
Nụ hồng ướt sẫm sương trời
Nụ hôn còn đậm hương đời trắng trong
Yêu nhau mãi vẹn tâm lòng
Tháng năm nồng thắm nhuộm hồng trái tim
Cánh Hoa Mùa Đông
Tác giả: Nguyên Đỗ
Trời đổ tuyết, gió Bấc về như hẹn
Hoa tuyết bay trắng xoá bốn phương đầy
Sau ba giờ hứng tuyết cóng bàn tay
Vào nhà nghỉ, nhâm nhi ly rượu ấm
Giá em đến, tối này, tình thật thấm
Khoác vai em ôm kéo sát ngực anh
Cho ấm lòng, truyền hơi thở cho nhanh
Mỗi vần chữ thưởng ban … trong khoảnh khắc
Thật tự nhiên thật đậm đà đài các
Bậc tôn nương công chúa quí thương yêu
Từ bàn tay môi mắt mũi diễm kiều
Hoa tuyết trắng điểm tô tranh hiếm hoạ
Anh nhớ em giữa cánh đồng trắng xoá
Tóc điểm sương, đào mận trắng nên thơ
Người thương ơi, năm tháng mãi đợi chờ
Em đến nhé, tình yêu thương kết nụ
Cánh Hoa Màu Nhớ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Chỉ nghe nói mà hồn anh dào dạt
Những cánh hoa màu nhớ đất Sidney
Những cánh hoa tuyệt đẹp buổi tình si
Trên đất Úc nở tương tư quê Mẹ
Em hãy giữ những cánh hoa đó nhé
Cho hồn anh khao khát mãi không nguôi
La Perouse, bãi biển đẹp bồi hồi
Đạp cát trắng vẽ chân dung niềm nhớ
Ôi những cánh hoa đời muôn năm nở
Nhắc muôn dân lữ khách nhớ quê nhà
Nhớ sân trường, nhớ đồng lúa bao la
Hoa quê mẹ hoa tương tư màu nhớ
Mình thong thả ép, kẹp vào trang vở
Viết bài thơ thương nhớ mãi về nhau
Từng cánh hoa, từng ước mộng ban đầu
Theo ngày tháng kéo về niềm mong nhớ
Cánh Hoa Đào
Tác giả: Nguyên Đỗ
Em như cánh anh đào khoe trước ngõ
Chút gió lên là rụng xuống trên sân
Trên cành cây là sắc đẹp thiên thần
Dưới thảm cỏ một sầu đau bầm nát
Những cơn gió đem hương tình ngan ngát
Hương hoa đào ngày Hội cuối tháng Ba
Đầu tháng Tư còn bao nét đậm đà
Hoa Thịnh Đốn bừng lên tình hữu nghị
Vòng quanh mãi nhìn hoa đào, anh nghĩ
Vườn anh đào đẹp mãi sắp trăm năm
Cánh hoa đào rơi rụng biết bao lần
Bao nhiêu kẻ vẫn trầm trồ khen ngợi
Em như cánh anh đào luôn mãi mới
Hương mật đời, nhụy thắm của yêu thương
Gió trời rung, hoa dẫu nát bên đường
Hoa cũng đã một lần trăm nét đẹp
* Cherry Blossoms Festival ở Washington, D.C
thường tổ chức cuối tháng Ba, đầu tháng Tư mỗi năm
Cánh Én Mùa Xuân
Tác giả: Nguyên Đỗ
Cánh én về trong mộng
Chở theo ánh nắng xuân
Đưa về muôn hy vọng
Cho mùa Đông hết buồn
Khoảng trời xanh cao rộng
Nắng hồng soi muôn hoa
Dưỡng nuôi mầm, nụ sống
Mùa Xuân ấm hồn ta
Cánh én tình nho nhỏ
Bay sớm mai nắng hồng
Lá thư xanh vừa mở
Mặn nồng khơi mênh mông
Mùa Xuân về đây đó
Mùa Xuân trên quê hương
Nụ hoa tình chớm nở
Ngọt ngào trong yêu thương
Cám Ơn Em
Tác giả: Nguyên Đỗ
Cám ơn Em: Những lời văn tuyệt diệu Cám ơn Em: Giữa cuộc đời gió thỏang Cám ơn Em: Đã và đang hiện diện Cám ơn Em: Đã làm anh luống cuống |
Anh Dẫn Em Về
Tác giả: Nguyên Đỗ
Anh dẫn em về đến Dốc Mơ
Hố Nai Gia Kiệm núi sương mờ
Đi thăm đồng lúa rừng tiêu thắm
Từng khoảng cà phê hương sắc thơ
Anh dẫn em vào Nắng Thuỷ Tinh
Quán ca thân hữu hát thơ tình
Chút cà phê đậm, ly chanh muối
Thấm giọng cùng ca kể chuyện mình
Anh dẫn em đi thung lũng Yêu
Rừng thông cao vút nắng ban chiều
Vi vu thủ thỉ như tâm sự
Như chúng mình đang nói vạn điều
Anh ngắm nhìn em, sợi tóc mai
Gió lùa lên miệng, mắt, môi hoài
Muốn đưa tay vuốt xem dài ngắn
E ngại làm sao sợ nắng phai
Thôi hãy cầm tay lên Suối Đôi
Ầm vang tiếng thác động bồi hồi
Giật mình em chúi như chao ngã
Vào sát ngực anh thương quá thôi
Ừ phải về thôi phải vội về
Đêm nằm nghe gió rít đam mê
Bên kia em ngủ hay còn thức
Tiếng thác còn reo những vụng về
Anh Đã Thấy Em
Tác giả: Nguyên Đỗ
Anh đã thấy em, thật tuyệt vời
Từ phương xa ấy rất xa xôi
Mà gần gũi thật như gang tấc
Ngẩng mặt trao nhau những nụ cười
Ngôn ngữ ngập ngừng nghe rất lạ
Máy treo, chẳng hiểu, vụng ghê nơi
Văn minh kỹ thuật cầu giao nối
Một ảnh nói hơn cả vạn lời
Anh vốn yêu thơ, chỉ biết Thơ
Hôm nay hiển hiện thật không ngờ
Nàng Thơ ngọc thể thần tiên đến
Rất thực, đậm say, chẳng phải mơ
Dụi mắt nhéo tay xem thật không
Cổ tay đau nhói, mắt nhìn trông
Rõ ràng không phải mình du mộng
Em đó, nhìn qua, dịu mát lòng