211. CHỮ VIẾT KHÓ ĐỌC
– Thưa cô! Cô phê cái gì vào vở của em mà em không đọc được ạ!
– Cô phê “chữ viết khó đọc” mà em cũng không đọc được à!
212. SỰ THẬT CỦA MỘT ĐIỀU NÓI DỐI
Nhà văn Anh đưa một thiếu phụ đến bàn tiệc và nói với bà ta:
– Bà xinh đẹp quá!
– Rất tiếc – Thiếu phụ kia kiêu kỳ nói – Tôi không thể nói lời khen tặng ấy đối với ngài!
Nhà văn mỉm cời:
– Thì bà hãy làm như tôi: Nói dối đi.
213. VAY TIỀN
– Gặp anh thật quý hoá quá, anh bạn. Cho tôi vay mười đô được không?
– Rất tiếc là hôm nay tôi không có một xu trong người .
– Còn ở nhà thì sao?
– Ở nhà ai cũng khoẻ cả, cảm ơn anh, khoẻ lắm.
214. PHÉP XÃ GIAO
Khi một nhóm phụ nữ bước lên xe điện tất cả các ghế đều có người rồi. Người bán vé nhận thấy một người đàn ông hình như đang ngủ, sợ rằng ông này không xuống được đúng điểm đỗ bèn nói với ông ta:
– Dậy đi ông.
– Ông này phản đối: Tôi có ngủ đâu mà gọi.
– Ông không ngủ mà lại nhắm mắt!
– Tôi biết chứ, tôi ghét nhìn phụ nữ phải đứng trong xe điện đầy người như thế này.
215. CHĂM SÓC SỨC KHOẺ
Con tàu đang chìm. Bỗng nhiên, thuỷ thủ trưởng từ trên con thuyền chở những người được cứu sống đang đi xa khỏi con tàu, nhìn thấy một hành khách đứng trên mũi con tàu đang chìm.
Thuỷ thủ trưởng hét to: – Này ông kia tại sao ông lại không nhảy xuống đi?
Người hành khách giải thích: – Bác sĩ tuyệt đối cấm không cho tôi tắm biển sau bữa ăn. Mà tôi thì vừa mới ăn cơm cách đây 20 phút.