MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI 326-330

326 – CHUYẾN BAY CỦA BỆNH NHÂN TÂM THẦN

Khi bệnh viện tâm thần bốc cháy, chính phủ huy động máy bay trực thăng đến đưa các bệnh nhân đến nơi an toàn. Trong chuyến bay, những người này không ngừng la hét đạp phá.

Duy chỉ có một bệnh nhân nam im lặng và ngồi quan sát viên phi công.

Quá bực mình vì nhóm người điên ấy, viên phi công quay sang người này và nói:

– Tôi thấy anh có vẻ bình thường, anh có cách nào giúp tôi làm cho đám người phía sau im lặng một chút được không. Nếu được, tôi sẽ xin giám đốc bệnh viện cho anh xuất viện sớm.

Viên phi công vừa dứt lời thì người đàn ông lập tức quay ra phía sau. Sau 5 phút, người ấy quay lên và quả nhiên không còn tiếng động gì phía sau.

Quá ngạc nhiên, viên phi công hỏi:

– Anh giỏi quá! Làm cách nào mà anh khiến cho đám người ấy ngoan ngoãn nghe lời vậy?

– Có gì đâu, tôi vừa mở cửa cho tụi nó đi chơi hết rồi.

327 – CHƯA BIẾT

Hai vận động viên leo núi đang vượt qua một cái vực thẳm thì một người bị trượt chân rơi xuống.

Người kia ngoái đầu lại hỏi:

– Anh có làm sao kh…ô…ng?

– Chưa b..i..ế..t ! Vẫn còn đang r..ơ..i !

328 – ĐÍNH CHÍNH

Một tờ báo của Pháp trong bài viết có đăng tin: “50 phần trăm Quốc Hội Pháp không có học!”.

Liền sau đó, tờ báo nhận được sự phản đối mạnh mẽ từ phía Quốc Hội. Hôm sau tờ báo này viết đính chính lại: “Bản tin lần trước chúng tôi in bị sai sót, xin được đính chính lại như sau: “50 phần trăm Quốc Hội Pháp … có học!”

329 – CON ĐÂU MUỐN CHẾT

Sau biến cố 1975, anh chàng kia mất hết sản nghiệp và bà con thân thuộc. Vào chùa, anh thấy tượng Phật chắp tay, nghĩ rằng Phật muốn nói mình phải cầu nguyện. Anh đến nhà thờ đọc kinh, thấy tượng Chúa giang hai tay, anh nghĩ là Chúa cũng không biết làm gì hơn. Chán đời, anh lang thang đến bến Bạch Đằng, gặp tượng Trần Hưng Đạo chỉ tay xuống sông, thế là anh bèn nhẩy xuống sông tự vẫn.

Trước cửa thiên đàng, thánh Phêrô hỏi anh ta:”Trông anh còn trẻ, đời còn dài mà sao đã vội chán sống sớm vậy?”

Anh đáp: “Thưa thánh Phêrô, con đâu đã muốn chết, tại ông Trần hưng Đạo bảo con đấy chứ ạ!”

Trần Hưng Đạo đứng gần đó nghe được liền quát lớn: “Cái anh này rõ là ngu, ta chỉ tay xuống sông để anh biết mà tìm đường vượt biên, chứ ta đâu có bảo anh nhảy sông tự vận đâu!”

330 – HÀNG XÓM TỐT

Hai ông hàng xóm trò chuyện với nhau, một ông nói: “Tôi rất tiếc là mấy con gà nhà tôi đã mổ sạch số hạt hoa vừa gieo trong vườn nhà bác”.

Ông kia điềm tĩnh trả lời: “Chuyện vặt thôi mà. Nhân tiện bác cũng thứ lỗi cho, con chó nhà tôi cũng đã cắn chết mấy con gà ấy rồi.”

– Không sao, bà nhà tôi đã lỡ cán chết con chó nhà bác bằng ôtô rồi.

– Tôi biết rồi, vì thế lúc tôi cưa cây tôi đã cưa thủng lốp xe của bà nhà.

– Vậy à! Nhân tiện tôi xin hỏi: nhà bác đã mua bảo hiểm hỏa hoạn chưa ạ !

01