MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI 456-460

456 – NGOẠN MỤC

Peter sống trên đảo ở ngoại ô, anh làm việc trong phố, sáng đi tối về. Có điều bất tiện là nếu bị lỡ phà anh sẽ phải chờ một tiếng đồng hồ mới có chuyến sau.

Hôm trước, khi vừa ra bến, Peter thấy phà đã cách bến khoảng 5 mét. Quyết định không đợi đến chuyến sau, anh làm một cú nhảy dài hết sức mạo hiểm lên thành phà. Thành công, Peter đứng dậy, phủi bụi trên quần áo và hãnh diện nói với một người vừa chứng kiến cú nhảy ngoạn mục:

– Cũng được đấy chứ nhỉ!

– Vâng, – người kia đáp – nhưng lẽ ra anh nên đợi thêm vài phút nữa. Phà sắp cập bến rồi mà.

457 – NGƯỜI CAN ĐẢM

Trong một cuộc thi “Người can đảm”, mọi người tập trung trước một con sông đầy cá sấu. Có mặt đầy đủ tất cả những người can đảm nhất trong nước, nhưng khi nhìn thấy lũ cá sấu thì chẳng ai dám bơi qua sông cả. Mọi người đang nóng lòng chờ đợi một hành động can đảm, thình lình mọi người nghe thấy một tiếng “ùm” và thấy một cụ già đã nhảy xuống sông và đang vội vã bơi qua bên kia bờ. Mọi người vỗ tay khen ngợi ông lão can đảm. Nhiều nhà báo chạy tới để xin được phỏng vấn ông lão. Một người hỏi:

– Thưa cụ, cụ có muốn nói vài lời với những người hâm mộ không?

– À, cụ chỉ muốn… đập vào mặt cái thằng nào đã xô cụ xuống sông thôi.

458 – NÓ NO RỒI

Một đoàn khách đến thăm viếng khu vực bảo tồn thú rừng.  Khi nghe tiếng sư tử gầm gừ gần đó, một người khách run lẩy bẩy hỏi người hướng dẫn:

– Đến gần sư tử có quá nguy hiểm không?

– Không.  Nó no rồi!

– Sao anh biết nó no?

– Vì sáng nay một đoàn du lịch đến đây vừa báo mất tích một vị khách.

459 – ÓC SÁNG TẠO

 Tại Tuolouse, trong một buổi trình diễn vở Carmen, đến đoạn Don José phải rút gươm ra để giết người yêu thì xui rủi thay, lưỡi gươm kẹt cứng trong vở, không thể rút ra được. Diễn viên đóng vai Don José đành vận dụng sáng tạo: Anh nhảy vào vừa bóp cổ người đẹp vừa la lối:

– Mày không xứng đáng được hưởng ân huệ đâm bằng gươm của tao. Tao phải. . . bóp cổ mày.

460 – RẮN ĐỘC

Hai con rắn độc đang bò. Một con quay lại hỏi con kia:

– Tụi mình là rắn độc phải không?

– Đúng vậy, tụi mình là rắn rất độc.

Con rắn kia lại hỏi: “Có phải ai bị tụi mình cắn đều bị chết không?”

– Thật vậy, chúng ta làloài rắn rất độc trên thế gian này, ai bị chúng ta cắn thì không thể sống được. Ủa mà sao hôm nay mày lại hỏi vậy?

Con rắn kia buồn rầu trả lời: “Tại vì tao vừa cắn phải lưỡi của tao mày ạ.”

01