MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI * 566-570

566 – CHƯA ĂN THUA

– Anh thân yêu, hôm nay em đi bộ theo đường tàu điện từ cơ quan về nhà, tiết kiệm được hai đô là đấy!

– ăn thua gì, lần trước anh còn đi bộ theo đường xe tắc xi, tiết kiệm gấp em đến mười lần kìa!

 

567 – VÉ TRỞ VỀ

Vợ nói với chồng:

– Thôi, em không thể chịu đựng nổi anh được nữa đâu. em trở về nhà mẹ đẻ em đây!

– Thì cứ việc. Này, cầm lấy tiền mua vé đi đường!

Vợ cầm tiền xong rồi quay lại:

– Thế còn tiền mua vé trở về?

 

568 – ĐỐI THOẠI

Một ông già đạp xích lô chở một bà già đang lao từ dốc cao trên đê xuống. gió thổi vù vù, bà già run cầm cập, bấm hai tay vào thành xe, mặt tái mét cố nói với ông tài:

– Chầm chậm chứ ông ơi, xe mà đứt thắng thì chết!

Ông xích lô cũng đang hốt hoảng, phều phào nói với bà già, giọng không có hơi:

– Khe khẽ chứ bà ơi, xe làm gì có thắng mà đứt!

 

569 – KHỎI TỐN

Chị Tamara nói với anh Anđrây, hàng xóm của mình:

– Này anh, con chó Binka nhà anh vừa ăn mất của tôi một con gà mái nữa đấy!

Anđrây mỉm cười:

– Thế thì càng tốt! Tôi đỡ phải tốn thêm một bữa ăn nữa cho nó!

 

570 – ÂN HẬN

Tại tòa án, ông chánh án hỏi Gim:

– Anh Gim, anh có ân hận gì không khi anh ném cả cái bình vào mặt vợ?

– Thưa tòa, tôi rất tiếc và rất ân hận …

Quay sang phía vợ Gim, tòa nói:

– Cô thấy chưa, Gim đã biết hối hận rồi đấy!

Ngắt lời quan tòa, Gim nói:

 

– Thưa, tôi lấy làm tiếc vì cô ta mà cái bình cổ của tôi bị vỡ !

 

 

01