MỖI NGÀY MỘT NỤ CƯỜI * 571-575

571 – ĐỒNG XU

Vợ đang chơi với con, chợt kêu lên gọi chồng:

– Trời ơi, thằng Giôn nhà mình nuốt đồng tiền xu vào trong bụng mất rồi! Anh đi gọi bác sĩ mau lên!

Chàng vẫn lạnh lùng:

– Cần gì phải gọi bác sĩ! Mất một đồng xu thì thôi, chứ đi gọi bác sĩ, ông ấy đòi tiền công mất rất nhiều!

 

572 – KHÔNG SAO

Mẹ vợ mất. Một anh chồng người Gabrôvô được họ hàng giao nhiệm vụ mua một tấm bia để dựng trên mộ. Anh ta hỏi chủ hiệu:

– Ông có tấm bia nào tốt mà giá lại rẻ không?

– Có đấy. Nhưng rất tiếc là tôi đã khắc tên người khác mất rồi!

– Không sao. Ông đưa đây. Mẹ vợ tôi mất rồi, đọc làm sao được nữa mà lo!

 

573 – ĐẶT TÊN TÁC PHẨM

Chồng là nhà văn, vừa viết xong một cuốn tiểu thuyết nhưng chưa biết đặt tên thế nào, liền hỏi vợ. Vợ là nữ nhạc công, bèn hỏi lại chồng:

– Trong tác phẩm của anh, có kèn không?

– Không, chồng đáp.

– Thế có trống không?

– Cũng không!

– Thế thì đặt tên là “Không kèn không trống”!

 

574 – TÁO NHẬP KHẨU

Trên đường phố Bắc kinh, một người đàn ông rao:

– Ai mua táo không? Táo nhập khẩu đây!

Nghe thế, rất nhiều phụ nữ đến mua. Nhưng khi ăn thì mọi người đều nhăn mặt vì không ngon so với táo nội địa là mấy. Một bà liền nói:

– Táo anh không ngon. Thế này mà gọi là táo nhập khẩu!

Rất bình tĩnh, người đàn ông đáp:

– Thế các bà ăn táo vào trong miệng, không gọi là táo nhập khẩu thì gọi là táo gì?

 

575 – ĐI PHIÁ NÀY

Một anh chàng người Pháp dẫn vợ đi dạo chơi ở trung tâm Paris. Đến khu vực chuyên bán các loại quần áo sang trọng, vợ cứ đòi rẽ vào. Anh chồng liền gạt đi:

– Đừng đi về phía đó em ạ. Ở đó rất nhiều bọn lưu manh chuyên nghiệp. Đi về phía này với anh hay hơn!

– Có gì ở đấy?

           – Anh chưa biết.

01