721 – BA BÁC SĨ
Mỗi một người cần phải có ba bác sĩ chọn lọc cẩn thận để hỏi ý kiến một cách kín đáo.
Một bác sĩ để khẳng định với bà vợ rằng phải nuôi mình với thức ăn tốt hơn, bổ hơn, như bít tết và… Một bác sĩ để khi buồn chán thành phố khẳng định được với bà vợ là anh ta cần thay đổi không khí và cần phải đi xa nghỉ ngơi ít ngày ngay lập tức, và một bác sĩ để chăm sóc anh ta khi anh ta ốm thật sự.
722 – MỘT BÁC SĨ BÌNH TĨNH
Một bà đang bối rối xúc động gọi điện thoại cho bác sĩ của mình. Bà ta kêu lên:
– Mời ông đến tôi ngay! Cháu trai bốn tuổi của tôi vừa nuốt chửng chiếc bút máy!
Bác sĩ tỏ ra bình tĩnh, nói:
– Thưa bà, tôi sẽ lại đó càng sớm càng hay. Nhưng ở chỗ tôi đang có nhiều người bệnh và bà không thể gặp tôi trong vòng ba hay bốn tiếng nữa!
Người đàn bà lập lại:
– Ba bốn tiếng nữa! Thế thì trong lúc chờ đợi tôi sẽ làm gì hả ông?
Bác sĩ nói:
– Tôi e rằng bà sẽ phải dùng một cái bút chì!
723 – BA LÝ DO KHÔNG CHÊ VÀO ĐÂU ĐƯỢC
Một bác sĩ đã theo học chuyên khoa điều trị ngoài da. Một người bạn hỏi anh ta là tại sao anh lại chọn ngành đó.
Anh ta trả lời:
– Có ba lý do không thể chê vào đâu được: Người bệnh không bao giờ kéo tôi ra khỏi giường vào ban đêm, họ không bao giờ chết và họ cũng chẳng bao giờ khỏi!
724 – MỘT BÁC SĨ PHẪU THUẬT ĐÃNG TRÍ
Pat vừa tỉnh khỏi thuốc mê. Anh ta rên rỉ:
– Lạy Chúa, thế là xong rồi!
– Gì hở?- Người bệnh nằm cạnh nói- Họ đã để quên cả gạc trong bụng tôi, và tôi đã bị mổ toang ra một lần nữa đấy!
Một người bệnh ở tầng giường dưới nói:
– Và họ quên cả cái kéo trong người tôi nữa chứ!
Đúng lúc đó, thì bác sĩ phẫu thuật người vừa mổ cho Pat, gọi vọng xuống phòng:
– Có ai nhìn thấy chiếc mũ của tôi không?
Pat thấy thế lại ngất luôn.
725 – RALEIGH Và NGƯỜI HẦU
Ngài Waiter Raleigh mang từ châu Mỹ về nước Anh hai thứ cây trồng quan trọng: cây khoai tây và cây thuốc lá. Có thể ông là người Anh đầu tiên hút thuốc.
Người ta kể rằng vào một buổi tôi, khi ông đang ngồi ở phòng làm việc hút tẩu, người hầu mang một bức thư bước vào. Người hầu này chưa hề nhìn thấy ai hút thuốc bao giờ nên nghĩ rằng chủ của mình đang bị cháy. Do đó, anh ta đánh rơi bức thư, chạy ra khỏi phòng và kêu lên:
– Ông chủ của tôi bị cháy rồi. Khói đang tuôn từ mồm và mũi của ông chủ tôi!
Nói rồi, anh vội vã xách một xô nước trở lại phòng làm việc dội lên khắp người ông chủ, khiến ông không kịp có thời gian giải thích chuyện gì xảy ra.