1006 – KHÓC CÒN HƠN
Người chồng đang dỗ đứa con nhỏ đang khóc. Vợ thò đầu vào phòng nói:
– Nè anh! Hàng xóm họ lại muốn đứa nhỏ khóc còn hơn nghe anh hát ru đấy!
1007 – NHIỀU MÀU SẮC
Trao trả lại tập bản thảo dày cộm, ông chủ bút nhận xét:
– Câu chuyện của ông có quá nhiều màu sắc lòe loẹt!
Tác giả bị phật lòng, gay gắt hỏi:
– Về phương diện gì ạ?
Chủ bút đáp:
– Ôồ, ngay chương đầu tiên, ông miêu tả cụ già mặt đỏ gấc vì giận, tên độc ác tím mặt vì ghen ghét. Nhân vật chính nam mặt trắng bệch vì giận, nhân vật nữ thì mặt đỏ lên vì thoa son phấn và người đánh xe bị cơn lạnh làm xanh xao cả người!
1008 – GANH TỊ
Hai anh họa sĩ nói chuyện với nhau:
– Anh bạn ạ, bức “Thiếu nữ và mùa xuân” của anh tuyệt quá. Những người ganh tỵ với anh sẽ nói sao đây?
– Chính đó là điều tôi muốn hỏi anh.
1009 – THAY ĐỔI NHIỀU QUÁ
Có một người gặp một người đàn ông đi trên phố, bèn nói:
– Ôồ, anh H. thân mến! Anh thay đổi nhiều quá! Trước kia, mặt anh lúc nào cũng hồng hào, bây giờ mặt anh xanh xao quá đấy. Hồi đó anh bạn béo tốt là thế, bây giờ anh lại gầy nhom, khác xa ngày xưa.
Người kia nói:
– Nhưng thưa ông, tôi không phải là H.
– Sao, anh thay đổi cả tên của mình nữa kia à?
1010 – NHANH HƠN TỐC ĐỘ ÂM THANH
Một viên cảnh sát trông thấy một xe hơi chạy quá nhanh đã huýt còi ra lệnh dừng lại:
– Tại sao ông không dừng xe lại khi có còi lệnh?
– Thưa xếp, tôi không nghe thấy ạ.
– Như vậy là ông đã cho xe chạy nhanh hơn cả tốc độ âm thanh, phạt vi cảnh nặng.