MỖI NGÀY NGÀN NỤ CƯỜI * 806-810

806 – NHÀ TRIỆU PHÚ Ở KHÁCH SẠN

Đây là một câu chuyện nhà triệu phú có tên tuổi mà không muốn tiêu tốn ít tiền nào.

Một hôm nhà triệu phú này đến một khách sạn ở New York hỏi thuê một căn buồng rẻ nhất. Ông hỏi:

-Giá thuê buồng là bao nhiêu?

Chủ khách sạn nói cho ông biết.

Ông lại hỏi:

– Buồng đó ở tầng mấy?

Người chủ lại trả lời ông.

Rồi ông lại hỏi:

– Có phải đó là buồng rẻ nhất ở đây không? Tôi ở đây có một mình nên chỉ cần một căn buồng nhỏ thôi.

Chủ khách sạn nói với ông ta rằng đó là phòng nhỏ nhất của khách sạn và nói thêm:

– Nhưng tại sao ông lại thuê cái buồng rẻ nhất như thế trong khi con ông đến đây, anh ta chỉ thuê toàn buồng đắt tiền nhất?.

– Đúng thế! – Nhà triệu phú trả lời- Nhưng cha của nó là một người giàu có còn bố tôi thì lại không phải…!”

 

807 – CON CHIM CẢNH CỦA NGƯỜI THỦY THỦ

Người ta nói rằng thủy thủ rất yêu quí chim muông và thích nuôi chúng trong lồng làm chim cảnh. Câu chuyện sau đây kể về một thủy thủ, khi tàu của anh ta cập bến ở bờ biển Trung Mỹ. Anh ta rất thích bộ lông của một vài con vẹt bán ở chợ, nên đã quyết định mua một con .

“Mình sẽ gửi con vẹt này về cho mẹ già thân yêu của mình”- Anh ta tự nhủ- Mẹ mình giờ đây đang quạnh hiu quá chừng. Con vẹt này có thể nói đôi điều và sẽ là một người bạn của mẹ mình.

Thế là anh ta mua một con và nhờ người bạn thủy thủ sắp về nghỉ phép đem đến cho bà mẹ. Anh căn dặn anh thủy thủ rất đầy đủ, nào là chăm sóc và mang con vẹt ra sao.

Khoảng một hai tháng sau, anh ta nhận được thư mẹ. Trong thư bà cảm ơn anh nhiều lắm vì đã gửi biếu bà con vẹt. Bà viết- “Con ơi, con vẹt con gửi cho mẹ thật đúng là một sinh vật đáng yêu. Nó có bộ lông mới đẹp làm sao! Nhưng con không thể tưởng tượng được thịt nó dai biết chừng nào…!”

 

808 – MỘT NGƯỜI MỸ Ở NHẬT BẢN

Một người Mỹ đến Nhật Bản có một anh hầu người Nhật rất lễ phép. Một buổi sáng, người Mỹ muốn thức dậy thật sớm và nói với anh hầu của mình:

– Anh làm ơn đánh thức tôi dậy lúc sáu giờ. Nhớ đánh thức tôi nhé!

Đến sáu giờ anh hầu lặng lẽ đi vào buồng, thấy ông chủ người Mỹ của mình vẫn còn đang ngủ, anh ta lấy một tờ giấy và viết vài chữ lên đó: “Thưa ông chủ, bây giờ là sáu giờ. Xin mời ông dậy ngay!”.

 

809 – HOẠ SĨ VÀ NGƯỜI ĐÁNH CÁ

Một hôm, một họa sĩ nhìn qua cửa sổ buồng mình, ông ta thấy một lão đánh cá đi qua. Họa sĩ nghĩ, ông lão đánh cá sẽ trở thành một đề tài hay để vẽ một bức tranh. Thế là họa sĩ chạy ra phố và nói với ông lão đánh cá là mình muốn vẽ ông lão.

Họa sĩ trả lời: Tôi trả cụ hai bảng- và nói thêm khi thấy ông lão còn do dự: Cụ thấy đấy, đây là một cách dễ dàng để kiếm hai bảng cụ ạ!

Ông lão đánh cá nói:

– Ấy, tôi biết chứ, nhưng tôi tự hỏi sau đó làm sao mà tôi gội được sơn đi hả ông?

 

810 – TÀI VẼ

Hai họa sĩ vỉa hè ở khu Tây Luân Đôn đang khoác lác với nhau về tài vẽ của mình.

– Cậu có biết không- Một người nói- Đã có hôm mình vẽ một đồng sáu penny lên vỉa hè mà một người ăn mày xuýt bị gãy móng tay khi cố cậy nó ra đấy.

Người kia nói:

 

– Thế đã là cái gì so với tớ. Tớ đã vẽ một pao xúc xích lên viên đá lát vỉa hè mà bức vẽ tự nhiên đến mức con chó ăn hết nửa viên mới nhận ra là không phải xúc xích thật.

 

01