MỖI NGÀY NGÀN NỤ CƯỜI * 871-875

871 – CANH BÍ ĐAO

Một nhà nọ mời gia sư về dạy con học, ăn uống hàng ngày cho gia sư thật là đơn giản, mỗi bữa chỉ có một bát canh bí đao. Gia sư hỏi chủ nhà :

– Ông thích canh bí đao lắm à ?

– Vâng, đúng vậy, Bí đao ăn rất ngon, lại có tác dụng làm sáng mắt. Ăn bí đao rất có lợi cho mắt.

Một hôm chủ nhà vào phòng học, thấy gia sư đứng dựa cửa sổ nhìn ra xa xăm, cố ý làm như không biết chủ nhà vào. Chủ nhà bước đến phía sau gia sư mà chào, gia sư mới quay lại nói :

– Tôi đang xem trong thành phố diễn kịch, không biết ông vào, mong ông thông cảm.

Chủ nhân ngạc nhiên :

– Trong thành phố diễn kịch mà ông ở đây nhìn thấy được à, nhìn như thế nào vậy?

Gia sư nói :

– Từ ngày ăn canh bí đao của nhà ông đến nay, mắt tôi càng ngày sáng ra.  

 

872 – NÓI GỞ

Có một người hay nói những câu độc địa gở mồm, mọi người rất ghét anh ta. Một nhà hàng xóm làm nhà mới, anh ta muốn sang thăm. Đến ngõ, anh ta gõ cửa, mãi chẳng thấy ai ra mở, anh ta chửi :

– Nhà cửa như cái chuồng trâu bẹp thế kia, mà sao phải cài chặt cổng vậy ? Có lẽ người nhà chết hết rồi thì phải.

Chủ nhà chạy ra mắng :

– Tôi tốn một ngàn lạng bạc mới làm được cái nhà, vì sao anh độc mồm gở miệng thế ?

Anh kia nói :

– Cái nhà này có bán đắt nhất cũng chỉ năm trăm lạng, sao mà cao giá thế !

Chủ nhà nói :

– Tôi không bán nhà, sao anh lại đặt giá vậy ?

Anh kia gở mồm :

– Tôi khuyên bác bán đi, chứ để đấy lỡ ra bị hỏa hoạn, cháy trụi, thì một xu cũng chẳng đáng.

Một nhà nọ, mãi hơn 50 tuổi mới sinh được đứa con. Hôm 3 ngày, mọi người đến chúc mừng. Anh chàng gở mồm cũng muốn đi nhưng nhiều người can :

– Anh hay nói độc mồm, đừng nên đi.

Anh ta nói :

– Tôi đi cùng ông, tôi không nói gì hết.

Bạn bè bảo :

– Nếu anh giữ được mồm như vậy thì đi.

Mọi người đến chúc mừng hoan hỉ, riêng anh chàng gở mồm không nói câu nào cả. Trước lúc ra về, anh gở mồm nói với chủ nhà :

– Tôi có câu này muốn nói với ông : Tôi về rồi, đứa bé có trúng cảm ốm chết, thì cũng đừng bảo tại tôi gở mồm nhé!

 

873 – NGỖNG BIẾN THÀNH VỊT

Có một người đem ngổng ra chợ bán. Trên đường đi bị đau bụng, người đó vào hố xí đi đại tiện. Khi vào hố xí, người đó để con ngỗng bên ngoài.

Một người khác đem con vịt ra chợ bán đi qua, nhìn xung quanh không thấy ai bèn đặt con vịt của mình xuống, rồi ôm con ngỗng ra chợ bán.

Người đi đại tiện xong bước ra, nhìn thấy con vịt, kinh ngạc nói :

– Quái lạ, mới có một tí không để mắt tới, mà con ngỗng trắng to tướng đã biến thành con vịt, vừa đen vừa gầy thế này à.

 

874 – THỊT LỢN XỀ

Một nhà nọ mổ lợn xề đem bán. Mẹ sợ người mua chê, nên dặn con :

– Đừng có nói trước mặt người mua thịt lợn xề nhé.

Lát sau, có người mua thịt, đứa con vội nói :

– Thịt lợn cháu bán không phải là thịt lợn xề.

Khách mua nghe nói và nhìn dáng vẻ đó, nghi ngờ và không mua thịt nữa.

Người mẹ tức nổ ruột, mắng con :

– Mày là đồ mỏng môi hay hớt, tao đã bảo là không được nói thịt lợn xề cơ mà, sao mày vội hớt lẻo như vậy?

Nói rồi, đánh con một trận.

Lát sau một người khác đến mua thịt, xem đi xem lại, nghi ngờ :

– Bì dày thế này, có phải là thịt lợn xề không ?

Người mẹ chưa kịp trả lời, thì con đã nói :

– Đấy nhé , lần này thì không phải là con nói thịt lợn xề nhé. 

 

875 – MƯỢN TRÂU

Có một anh nhà giàu, trình độ văn hóa “Đại học chữ to” nhưng lại thích ra vẻ ta đây lắm văn hay chữ.

Một hôm anh nhà giàu đang tiếp khách thì người nhà đưa cho anh ta một phong thư của người hàng xóm gửi. Bức thư ghi rõ: muốn mượn cho trâu đi cày một buổi. Anh nhà giàu sợ khách biết mình đọc chưa thông viết chưa thạo, rồi làm ra dáng rồi bóc thư xem xem. lát sau anh nhà giàu nói với người đưa thư.

 

– Biết rồi, nói với anh ta rằng: lát nữa tao sang.

 

 

01