MỖI NGÀY NGÀN NỤ CƯỜI * 921-925

 

921 – CHỈ YÊU MỘT NGƯỜI

Một người nọ rất thích nhạc cổ điển, bạn gái anh ta đến chơi, anh ta hỏi: “Em thích Mozart không?”.

“Em đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, em chi yêu mỗi mình anh, vả lại em chẳng có người bạn nào họ Mô cả!”

 

922 – MỪNG HỤT

“Lúc tôi uống thì mọi người cũng được uống!” Một người hô lớn trong quán rượu. Ông ấy nốc cạn ly uých-ky rồi lại gào lên: “Cho tôi thêm cốc nữa, cho mọi người thêm cốc nữa!”

Thế là mọi người phấn khởi quây quanh ông ta.

Người đó uống cạn xong ly thứ hai rồi thò tay vào túi rút ra hai đô la đặt lên quầy hét vang: “Lúc tôi trả tiền thì mọi người cũng phải trả tiền!”.

 

923 – TÍNH TOÁN

Một lão địa chủ sắp chết bèn thêm vài dòng sau đây vào tờ di chúc: “Hai con bò đực bị mất tích nếu tìm thấy thì thuộc về con trai tôi; nếu không tìm thấy sẽ thuộc về viên quản gia”.

 

924 – KHÔNG CẦN NHẮC LẠI

Giám đốc viết thư thường hay bị cà lăm. Một hôm, ông đọc cho cô thư ký đánh máy một bức thư. Viết được phân nửa ông chợt chột bụng đánh hơi, cô thư ký giả vờ như không nghe nhưng giám đốc lại đánh hơi lần nữa.

Cô thư ký nhẹ nhàng nhắc: “Ngài không cần lập lại, tôi nghe hết cả rồi”.

 

925 –  CẢM ƠN VỢ

Sử sách ghi lại rằng vợ của nhà triết học Hi Lạp cổ đại Sôcrát là một bà vợ rất ngoa ngoắt, suốt ngày quát mắng và chửi bới ông. Mọi người hỏi:

– Sống gần một bà vợ như thế, ông lấy đâu thời gian và tâm trí để suy nghĩ nữa?

Sôcrát thản nhiên trả lời:

 

– Tôi phải cảm ơn vợ tôi nhiều chứ. Chính nhờ những điều chửi bới của bà ấy mà tôi phân tích, so sánh, rồi sau đó nâng lên thành triết lý cả đấy!

 

01