991 – DỞ TỆ
Người bố hỏi đứa con nhỏ mới đi xem xiếc về:
– Sao? Hôm nay con xem xiếc thấy thế nào? Thích chứ?
– Vâng. Con rất thích bố ạ! Chỉ trừ có màn ném dao là rõ dở. Chẳng có lần nào ném trúng cô gái cả!
992 – MẨU RAO VẶT
Viên chủ bút bảo cô thư ký:
– Cô đánh máy ngay cho tôi mẩu rao vặt này: “Tòa soạn chúng tôi cần gấp một nam phóng viên…”
Cô thư ký vừa đánh máy vừa lẩm bẩm lập lại:
– “Tòa soạn chúng tôi cần gấp một nam phóng viên đẹp trai, khỏe mạnh để…”
Viên chủ bút nhún vai nhắc:
– “Để giúp việc cho cô thư ký!”.
993 – CHIẾN CÔNG
Một ông lão từng là cua-rơ chạy đua khoe với các cua-rơ cháu chắt về thời vàng son oanh liệt của mình:
– Ta còn nhớ hồi còn trẻ, ta đã chạy bộ 50 cây số để cho cái thằng cướp người tình ta một cái bợp tai.
– Thế sau đó, ông cũng lại chạy bộ về à?
– Không! Ta về bằng… xe cứu thương.
994 – TÓC CHUNG TÌNH
Một chàng sắp cưới vợ đến hỏi một nhà báo phụ trách mục “gỡ rối tơ lòng”.
– Thưa ông, theo ông thì phụ nữ tóc màu gì chung tình nhất? Tóc đen, tóc vàng hay tóc nâu…?
– Ồ! Cái đó… theo tôi thì chỉ có phụ nữ tóc bạc là chung tình nhất.
995 – TƯỞNG TƯỢNG
Chuẩn bị khai mạc phòng tranh, họa sĩ phấn khởi nói với vợ:
– Bà xem, cái bức màu đen tuyền này sẽ gây kinh ngạc cho tất cả khách mời của chúng ta! Khi đứng trước nó, chắc chắn họ sẽ liên tưởng ngay đến… cảnh tình tự muôn đời của con người trong những đêm… không trăng sao! Còn bức màu trắng toát kia, nó giúp cho trí tưởng tượng mọi người bay bổng tới các miền địa cực băng giá. Nơi chỉ có… tuyết trắng, gió và sự tịch mịch… Bà … hiểu tôi chớ?
– Hiểu! Bà vợ thở hắt ra vẻ mệt mỏi, tiếp – Và tôi giờ đây cũng đang… tưởng tượng đến cái cảnh vắng và tịch liêu và… tăm tối của phòng tranh mình trong những ngày sắp tới!!