786 -KẺ LƯỜI NHẤT NÔNG TRẠI
Một chủ trại có mười người làm công trong nông trại, bởi vì không có người nào năng nổ được như ông ta tưởng, ông bèn nảy ra một kế mà ông tin là sẽ trị cho họ bỏ tật lười biếng. Một hôm, ông bảo:
– Các anh này, tôi có việc dễ dàng, thoải mái cho người nào lười biếng nhất nông trại này. Một người nào lười nhất bước ra phía trước?
Ngay tức khắc chín người trong bọn cùng bước lên.
– Tại sao anh không bước ra phía trước cùng những người khác? – Ông chủ trại hỏi người còn lại.
Người này đáp:
– Mất công quá!
787 – KẺ LƯỜI NHẤT LÀNG
Seth Smith được coi là người lười nhất làng. Giới thẩm quyền đã chán ngấy cái việc đóng góp để nuôi hắn tới độ họ quyết định đem hắn đi chôn sống. Thế là người ta chuẩn bị mai táng hắn. Xe đưa đám là một cỗ xe bò rệu rạo.
Khi đoàn đưa tang lên đường, một cụ dân già hỏi:
– Ai thế?
– Seth Smith đó mà, hắn lười quá không chịu làm gì để ăn nên chúng tôi đem hắn đi chôn sống đây!
– Để tôi cho hắn một giạ bắp vậy!- Một người lên tiếng.
– Tôi cũng thế! – Một người khác cũng nói.
Seth từ từ nhấc đầu lên hỏi:
– Bắp đã lột vỏ chưa, quí bà con cô bác?
– Chưa, anh phải tự lột vỏ lấy chứ!
Nhẹ nhàng hạ đầu xuống. Seth nói: – Đi tiếp đi, các bạn, đi tiếp đi!
788 – TA SẼ CHO CON NỬA ĐÔ LA
Lỗi lầm là do tài hùng biện kém cỏi của vị linh mục. Tuy nhiên, ông ta vẫn cứ bực tức khi thấy rằng có một ông cụ đã ngủ gục giữa bài giảng đạo trong suốt hai ngày chủ nhật liên tiếp. Thế là, sau buổi chầu của tuần lễ thứ hai, vị linh mục bảo thằng bé đi cùng với người ngủ gật là ông muốn nói chuyện với nó trong phòng giữ đồ thánh.
– Này con- Vị linh mục nói khi chỉ còn lại hai người với nhau- Ông cụ đi lễ cùng với con là ai vậy?
– Dạ, ông nội con- Chú bé đáp.
– Nghe này, nếu con chịu giữ cho ông con tỉnh ngủ khi ta giảng đạo thì mỗi tuần ta sẽ cho con nửa đô la.
Chú bé chấp nhận sự dàn xếp này và suốt hai tuần lễ tiếp theo, ông cụ đã chăm chú lắng nghe bài giảng đạo. Nhưng đến tuần thứ ba thì lại thấy ông cụ ngủ ngon lành.
Vị linh mục tức tối cho gọi thằng bé vào hỏi:
– Ta rất tức giận con. Hôm nay ông nội con lại ngủ nữa. Ta đã hứa cho con mỗi tuần nửa đô la rồi mà?
– Dạ con biết- Chú bé đáp- Nhưng ông nội bây giờ lại cho con một đô la để đừng quấy rầy ông ấy nữa!
789 – XE ĐẠP VÀ BÒ SỮA
Người bán hàng ở một hiệu buôn trong làng cố thuyết phục người nông dân mua một chiếc xe đạp.
– Tôi thà bỏ tiền mua một con bò sữa còn hơn.
– Nhưng thử nghĩ mà coi- Người bán hàng khăng khăng- Trông anh thộn tới mức nào nếu cưỡi con bò ấy mà đi.
Người nông dân đáp:
– Nếu tôi cố bắt chiếc xe đạp ấy cho ra sữa thì trông còn thộn gấp bội.
790 – LÝ GIẢI SAI LẦM
Một luật sư đang biện hộ cho một người bị buộc tội ăn trộm. Luật sư nói với tòa:
– Kính thưa ngài, tôi xin trình bày rằng thân chủ của tôi không hề đột nhập vào căn nhà đó. Anh ta thấy cửa sổ phòng khách mở trống và chỉ thọc cánh tay phải vào để lấy ra vài món đồ vặt vãnh. Đấy, cánh tay của thân chủ tôi đâu phải là chính anh ta, và tôi không hiểu sao ngài có thể trừng phạt cả một con người vì một sai phạm chỉ do một phần tứ chi của người ấy thực hiện.
Quan tòa cân nhắc lý luận này một lâu rồi trả lời:
– Lý luận của anh trình bày rất khéo. Xét theo lý lẽ đó, tôi tuyên án cánh tay của bị cáo một năm tù giam. Có đi theo cánh tay hay không là tùy ở bị cáo.
Bị cáo mỉm cười, rồi với sự trợ giúp của luật sư, tháo rời cánh tay giả ra, đặt trên ghế và ra về.