796 – NỖI SỢ
Một người quen của anh phi công đang nhào lộn trên không trong một cuộc biểu diễn trên không hỏi vợ của anh phi công:
– Chị không sợ khi thấy anh ấy làm những trò nguy hiểm trên trời ư?
– Tất nhiên là sợ rồi. Anh ấy có một thói quen xấu là hay đem theo tiền lẻ trong túi quần áo của anh ấy!
797 – LỜI KHUYÊN CHÍ LÝ
Binh sĩ được huấn luyện nhảy dù từ trên máy bay xuống. Họ được trang bị dù mở trong không gian để rơi xuống đất an toàn.
Có lần một trung sĩ đang huấn luyện các binh sĩ thì một binh sĩ hỏi:
– Tôi phải làm gì nếu như dù không mở khi tôi nhảy ra khỏi máy bay?
– Ôồ, xong ngay! Anh chỉ việc mang dù về và lấy cái dù khác- Trung sĩ nói.
798 – CHÓ NHÀ AI THẾ NÀY?
Một bà đang lái xe qua vùng nông thôn, nhìn thấy ở phía trước một ông cụ và một con chó theo sau. Khi chiếc xe đến gần bỗng dưng con chó vọt qua đường. Con chó bị ô tô va vào và chết liền. Bà cho xe dừng lại ngay và tiến lại gần ông cụ.
– Tôi rất lấy làm tiếc là sự việc đã xảy ra như vậy- Bà ta nói- Liệu hai bảng có dàn xếp xong không?.
Ông cụ trả lời:
– Aà được!
Rồi cụ bỏ tiền vào túi khi chiếc xe đã biến đi xa và nhìn xuống con vật đã chết.
– Không biết chó của ai đây nhỉ?- Ông cụ phân vân.
799 – HAI NGƯỜI BẠN
Hai người đi thăm Luân Đôn. Ở Luân Đôn họ vào ăn tại một cửa hàng. Trên bàn có bày một lọ mù tạc. Vì chưa thấy mù tạc bao giờ, một trong hai người xúc một thìa đầy ắp đưa vào mồm. Nước mắt tức thì giàn giụa. Anh bạn hỏi anh ta khóc vì việc gì. Anh ta trả lời:
– Tôi khóc vì nghĩ đến người cha xấu số của tôi đã bị treo cổ chết cách đây hai mươi năm.
Họ tiếp tục ăn và chẳng bao lâu anh bạn kia cũng xơi một lượng lớn mù tạc. Vừa mới đút vào mồm thì nước mắt cũng lăn trên gò má anh ta. Anh bạn hỏi:
– Cậu khóc vì chuyện gì thế?
Anh ta trả lời:
– Aà tôi đang khóc vì cậu đã không bị treo cổ cùng với ông bố đáng thương của cậu cách đây hai mươi năm.
800 – CẤU CHUYỆN BUỒN CƯỜI
Bill làm việc ở nhà máy và anh thường xuyên về nhà lúc sáu giờ rưỡi, thứ sáu tuần trước anh về sớm, bước vào phòng khách và ngồi lì ở đó.
Vợ anh đang ngồi trong bếp. Cô đi đến bên chồng nhìn anh giây lát rồi nói:
– Anh Bill ơi, sao anh lại cáu giận thế?
– Vé xe buýt ba penny tuần trước, thế mà nay chỉ còn có hai penny- Anh nói.
Vợ anh nói:
– Nhưng thế thì có gì là dở, anh? Tốt là đằng khác. Đi xe buýt bây giờ rẻ hơn.
– Đúng thế- Bill nói- Nhưng anh có đi xe buýt đâu. Sáng anh cuốc bộ đến nhà máy và chiều lại cuốc bộ về nhà. Như thế tuần trước anh tiết kiệm được sáu penny mỗi ngày, nay chỉ còn bốn penny thôi.