SUY NIỆM 204

Tôi đã học được rằng…

·                     Người mà ta rất quan tâm, thậm chí cả cuộc đời thì lại có thể rời xa ta rất sớm. Người mà ta nghĩ sẽ vùi ta xuống đất đen khi hoạn nạn, nhưng chính họ lại là người nâng ta dậy khi ta vấp ngã.

 

·                     Với người òa khóc vì nỗi đau mà họ đang mang, con hãy để bờ vai của mình thấm những giọt nước mắt ấy.

 

·                     Với người đang oằn lưng vì nỗi khổ, con hãy đến bên và kề vai gánh giúp.

·                     Bạn hãy sống thật có nghĩa để khi bạn nằm xuống, những việc bạn làm mọi người sẽ gìn giữ.

 

·                     Người chìa tay và xin con một đồng. Lần thứ nhất con hãy tặng họ hai đồng. Lần thứ hai con hãy biếu họ một đồng. Lần thứ ba con phải biết lắc đầu. Và đến lần thứ tư con hãy im lặng, bước đi.

 

·                     Con hãy biết khen. Nhưng đừng vung vãi lời khen như những cậu ấm cô chiêu vung tiền ra cửa sổ. Lời chê bai con hãy chỉ giữ riêng mình.

 

·                     Tôi đã học được rằng…

·                     Ngay cả khi trắng tay, ta vẫn có thể thấy được mình thật giàu có để giúp đỡ mỗi khi bạn bè cần đến.

 

·                     Ngày hôm nay, tôi sẽ có một danh sách những việc cần làm. Tôi sẽ nỗ lực nhất để thực hiện chúng và tránh đưa ra những quyết định vội vã hay thiếu kiên quyết

 

·                     Nụ cười cho người, con hãy học cách hào phóng của mặt trời khi tỏa nắng ấm.

 

 

·                     Nỗi đau, con hãy nén vào trong. Nỗi buồn, hãy biết chia cho người đồng cảm.

 

rosedivider1