SỐ PHẬN ĐEN TỐI – CUỘC CHIẾN CỦA NHỮNG BỆNH NHÂN PHONG CÙI
Những bóng đen tối của cơn ác mộng mang tên “Bệnh phong cùi” đã đeo bám và cắt đứt hạnh phúc, hy vọng của hàng triệu người nghèo khổ trên khắp thế giới, đặc biệt là tại Kontum với các bệnh nhân người dân tộc thiểu số. Họ thường tin rằng những người mắc bệnh này là vì tội của họ, bị “ông Giàng/ông Trời” phạt nên mới mắc căn bệnh đáng sợ này.
Hình ảnh của những người nghèo khổ bị bệnh phong cùi thường là hình ảnh của sự hoang tàn và sự bất hạnh. Họ sống trong những căn nhà tối tăm, rách nát, không có ánh sáng và không khí trong lành. Bệnh tật đã cướp đi từ họ những bộ phận cơ thể, làm cho họ trở nên tàn phế và tự tiếp tục cuộc sống hàng ngày với sự hạn chế và khuyết tật.
Họ phải đối mặt với sự phân biệt và cô đơn. Xã hội không chấp nhận họ, và họ thường bị xem như là một mầm mống của sự sợ hãi và quan ngại. Không phải vì họ làm gì sai lầm, mà chỉ vì bệnh tật đã định kiến họ, biến họ thành những kẻ lạc hậu và bị cô lập.
Những người nghèo khổ bị bệnh phong cùi không biết bám vào ai để xin trợ giúp. Họ chìm trong cảm giác tuyệt vọng và bất lực, không biết phải làm thế nào để vượt qua khó khăn. Vì thế, KMF đã cùng với chi nhánh tại Houston, TX luôn cố gắng hỗ trợ các bệnh nhân này bằng những ký gạo, thùng mì và các nhu yếu phẩm. Ước mong rằng chúng ta vẫn có thể làm gì đó để xoa dịp phần nào sự bất hạnh của các bệnh nhân khốn khổ này!
Ông A Diêr, 80 tuổi (1944) *** Vì bệnh phong cùi, ông bị cụt rụt tất cả các ngón tay và chân và còn đang chiến đấu với căn bệnh ung thư mũi. Vì vậy ông không còn khả năng để làm bất cứ công việc nào và ông phải sống phụ thuộc vào sự hỗ trợ từ bà vợ của mình. Cả hai vợ chồng đều đã già nên không còn có khả năng lao động để kiếm sống, và họ phải dựa vào lòng từ bi của những người hảo tâm thỉnh thoảng đến thăm và giúp đỡ từ những người xung quanh.
Ông A Phiêng, 44 tuổi (1980) *** Ông là bệnh nhân phong cùi và đã bị cụt rụt cả hai chân và phải chịu đựng cảm giác đau đớn từ những vết thương sâu rộng. Gia đình ông có nhiều con, và vợ ông là người lao động chính trong gia đình, phải làm việc cật lực để nuôi cả nhà. Vì có con nhỏ nên bà phải vừa cõng bé sau lưng vừa làm việc kiếm tiền. Do hoàn cảnh khó khăn, cả gia đình suốt năm tháng phải đối diện với tình trạng thiếu thốn về cơm ăn áo mặc.
Bà Y Nhun, 66 tuổi (1958) *** Bà bị phong cùi, gặp vấn đề với các ngón chân phải 4 và 5. Trong gia đình của bà, có tổng cộng 3 người mắc bệnh phong, gồm cả bà và 1 người con của bà. Cuộc sống của gia đình hoàn toàn phụ thuộc vào thu nhập từ công việc của cậu con trai út. Vì vậy, họ luôn đối mặt với tình trạng thiếu thốn lương thực.
Ông A Droai *** Ngoài việc mắc bệnh phong cùi, ông còn gặp phải vấn đề về mắt và áp huyết cao, khiến cho ông không còn khả năng thực hiện các công việc để kiếm tiền sinh sống. Vợ ông cũng đã ở tuổi cao, nên cả hai vợ chồng phải dựa vào lòng hảo tâm của mọi người và sự giúp đỡ từ cộng đồng để có thể vượt qua những khó khăn trong cuộc sống hàng ngày.
Ông A Blăo, 78 tuổi (1946) *** Ông là bệnh nhân mắc bệnh phong cùi và đã mất đi các ngón tay và ngón chân. Các vết thương trên bàn chân của ông sâu hoắm và gây ra cảm giác đau đớn khi ông phải đi lại. Với tình trạng sức khỏe như vậy, ông không còn khả năng để đảm nhận việc kiếm sống cho gia đình. Nhà ông có nhiều con, và vợ ông phải gánh vác trách nhiệm nặng nề này. Cuộc sống của gia đình rơi vào hoàn cảnh nghèo đói, thiếu thốn.
Ông A Beng, 74 tuổi (1950) *** Ông đã vào tuổi già, và bị mù cả hai mắt. Ông đang sống chung với gia đình của người cháu. Tuy nhiên, gia đình này cũng đang đối diện với hoàn cảnh rất khó khăn, thiếu thốn cơm ăn áo mặc. Do đó, ông cũng phải chịu đựng sự đói khát như mọi người trong gia đình.
Y Cam, 29 tuổi (1995) *** Chị bị bệnh động kinh nặng, buộc phải nằm liệt không thể tự chăm sóc bản thân, và phụ thuộc hoàn toàn vào sự giúp đỡ từ bố mẹ. Gia đình của chị đang phải đối mặt với tình trạng nghèo khó, thiếu thốn cơm ăn áo mặc. Họ chỉ có thể sống qua ngày nhờ vào lòng từ bi của bà con láng giềng. Bố của chị thường đi vào rừng săn bắn, và mỗi khi được con thú nào, ông đem về đổi lấy gạo để nuôi sống gia đình.
Bà Y Chôn, 71 tuổi (1953) Bà đã già lão và phải đối mặt với căn bệnh phong cùi mà không có ai để chăm sóc. Chân phải của bà đã phải tháo khớp, buộc phải sử dụng chân giả. Các ngón tay của bà cũng đã bị mất. Bàn chân trái của bà đang có các vết thương sâu, khiến việc đi lại trở nên đau đớn và khó khăn. Bà sống hoàn toàn phụ thuộc vào sự giúp đỡ từ mọi người xung quanh.
Ông A Plảih, 52 tuổi (1972) *** Ông từ nhỏ đã mồ côi cha và hiện đang sống cùng với mẹ già. Ông có sức khỏe yếu đuối do mắc phải căn bệnh phong cùi, khiến hai bàn tay của ông bị teo cơ và các ngón chân bị cụt rụt. Dưới bàn chân, có các vết thương sâu, gây ra sự đau đớn và khó khăn khi đi lại. Ngoài ra, ông cũng gặp vấn đề với sức khỏe khi sập sống mũi. Do tình trạng sức khỏe yếu, ông phải hoàn toàn phụ thuộc vào sự chăm sóc của mẹ già.
Em A Lông, 25 tuổi (1999) *** Em đã mắc phải căn bệnh phong cùi từ khi còn rất nhỏ. Gia đình em có nhiều anh chị em, và bố mẹ của em phải làm việc vất vả để nuôi sống mọi người trong gia đình. Tuy nhiên, với điều kiện kinh tế eo hẹp, gia đình luôn phải đối mặt với tình trạng thiếu thốn thức ăn và các nhu yếu phẩm khác. Vì tình trạng sức khỏe yếu, em phải hoàn toàn phụ thuộc vào sự chăm sóc từ bố mẹ và các anh chị em.