Hoàn cảnh những người tàn tật tại Việt Nam thật phức tạp và đa dạng. Đối với những người nghèo khổ ở Kontum thì lại bất hạnh hơn nhiều vì họ còn là người Dân Tộc thiểu số, tiếng nói rất giới hạn trong xã hội.
Những người này rất khó kiếm được công ăn việc làm, vì ngay cả người khỏe còn khó tìm việc, huống chi người khuyết tật. Việc tiếp cận các dịch vụ y tế cũng nhiều giới hạn vì họ chẳng có tiền để ăn uống, nói chi đến việc chữa bệnh. Ngoài ra, trong gia đình, nếu có 1 thành viên bị khuyết tật thì còn cần đến sự trợ giúp của cha mẹ, anh chị em trong nhà, nên họ dễ mang thêm mặc cảm là gánh nặng cho gia đình.
Tóm lại, những người tàn tật nghèo khổ ở Việt Nam gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống hằng ngày. Họ rất cần đến sự hỗ trợ và thương yêu của gia đình, của cộng đồng và xã hội hầu có thể xoa dịu phần nào sự bất hạnh của họ trong cuộc sống.
Xin mời quý vị cùng gặp gỡ một số người bệnh tật nghèo khổ mà KMF đã và đang hỗ trợ phần nào lương thực cho họ trong nhiều năm qua tại Kontum.
Y Đươn, 21 tuổi *** Em bị liệt tay và bị câm không nói được. Gia đình rất nghèo. Cha mẹ đi làm cũng không đủ để nuôi con cái vì người Dân Tộc chỉ biết làm nông, mà đất đai gia đình lại không có nên đời sống rất khổ cực và vất vả.
Y Diệp (2010), 13 tuổi *** Em bị câm và liệt toàn thân, nên phải luôn nằm một chỗ. Mọi sinh hoạt và vệ sinh cá nhân đều do bố mẹ và chị chăm sóc. Gia đình vốn đã nghèo, lại phải chia người để chăm sóc cho em.
A Ngọ (1955), 68 tuổi *** Ông bị cụt 1 chân, neo đơn, không nơi nương tựa. Anh chị em ông cũng rất nghèo túng nên chẳng giúp được gì cho ông. Ông sống nhờ sự trợ giúp của các Sơ và bà con láng giềng. Ai thương cho gì thì ăn nấy.
A Nâm (1963), 60 tuổi *** Ông bị liệt, sống một mình, không nương tựa vào ai được, nên bà con dân làng ai giúp được gì cho ông thì giúp. Vì thế, sức khỏe của ông rất yếu và luôn có ngày no ngày đói.
Y Tak (1966), 57 tuổi *** Bà bị liệt chân. Gia đình rất túng thiếu. Mọi sinh hoạt trong nhà đều phải nhờ cậy vào ông chồng. Công việc làm nương rẫy cũng không đủ để chi tiêu trong nhà.
A Thiên (1993), 30 tuổi *** Anh bị tàn tật, cụt một số các ngón tay và ngón chân. Anh có vợ và 6 người con, nên gia đình rất túng thiếu. Các cháu nheo nhóc.
Y Khit (1982), 41 tuổi *** Chị bị liệt chân, không lập gia đình, sống với người em. Người em này cũng rất túng thiếu, nên chẳng giúp được bao nhiêu cho chị. Cuộc sống chị rất tội nghiệp. Người trong làng ai giúp được gì thì giúp.
Y Đuôn (1968), 55 tuổi *** Chị bị liệt chân, đi lại rất khó khăn. Chị có 2 người con. Gia đình rất nghèo. Chồng chị vất vả làm việc trong nương rẫy, nhưng cũng không kiếm đủ tiền để chi phí trong nhà.
Y Ngỡ (2016), 7 tuổi *** Em bị liệt toàn thân và bị câm từ khi mới sinh ra. Gia đình rất nghèo. Mẹ em phải chăm sóc cho em, nên bố em là người duy nhất đi làm để kiếm sống.
A Ngoh (1982), 41 tuổi *** Anh bị liệt chân, có vợ và 2 con. Cuộc sống gia đình rất túng thiếu mọi mặt.