Khi có những dịp thăm viếng các gia đình nghèo người Dân tộc, chúng ta dễ dàng nhận ra việc họ rất khó kiếm được việc làm thích hợp. Kontum là một tỉnh miền núi, đường đi quanh co, nhỏ hẹp, rất khó khăn trong việc giao thông. Điện, nước sạch, viễn thông… cũng còn rất giới hạn. Vì thế, Kontum không phải là một địa điểm hấp dẫn cho các công ty đến đây mở xí nghiệp. Vì thế, việc kinh doanh và tìm việc làm cho người dân rất khó khăn.
Không chỉ thế, người dân tộc lại thường bị thiếu trình độ và kỹ năng để tìm được việc làm ổn định. Không có việc ổn định thì không thể có tiền thu nhập ổn định cho gia đình. Họ không được đào tạo và học hỏi những kỹ năng mới, nên sẽ thiếu tự tin và khó tìm được việc thích hợp.
Nhiều người thất nghiệp mà công việc lại ít, nên tình trạng cạnh tranh là điều chắc chắn sẽ phải xẩy ra. Người trẻ học nhanh nên dễ kiếm được việc làm hơn người cỡ tuổi trung niên trở lên.
Dưới đây là một số bệnh nhân phong cùi mà KMF đã và đang hỗ trợ lương thực cho họ từ nhiều năm qua.
Ba Mai (1985), 38 tuổi *** Chồng chị là bệnh nhân phong. 2 vợ chồng không có con cái và cũng không có công ăn việc làm, nên cuộc sống rất thiếu thốn, cùng cực.
Anh Nglưt (1976), 47 tuổi. Anh là bệnh nhân phong cùi mới bị lây nhiễm. Anh cố gắng làm việc để kiếm tiền chữa bệnh và lo cho vợ và 4 người con, nhưng thật khó khăn và thiếu thốn vô cùng.
Anh Hmeh (1967), 56 tuổi. Anh là bệnh nhân phong cùi. Anh có vợ và 5 người con. Anh cố gắng đi làm thuê để kiếm sống cho gia đình, nhưng các ông chủ nếu biết anh bị bệnh phong thì sẽ cho anh nghỉ việc, không thuê anh làm nữa, nên cuộc sống của gia đình anh rất bấp bênh. Đứa con đầu đang học lớp 10 đã phải nghỉ học để phụ bố mẹ kiếm việc nuôi gia đình.
Chị Them (1988), 35 tuổi. Chị là bệnh nhân phong. Chồng chị sức khỏe rất yếu và hay đau ốm. Anh chị có 2 người con nhỏ. Dù bệnh tật, chị vẫn có gắng đi làm việc để kiếm sống. Cuộc sống gia đình thiếu thốn đủ mặt.
Chị Ner (1968), 55 tuổi *** Cả 2 vợ chồng chị và 1 người con đều bị bệnh phong cùi vì lây nhiễm cho nhau. Nương rẫy gia đình rất ít, sức khỏe của 2 anh chị lại yếu, nên hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, phải nhờ cậy người chung quanh giúp thêm vào mà sống qua ngày.
Anh Hnôih (1980), 43 tuổi *** Anh là bệnh nhân phong cùi, hiện đang sống chung với bố mẹ già. Cuộc sống rất khó khăn vì không có tiền để sinh sống. Anh thường xuyên bị căn bệnh hành hạ, rất đau đớn.
Chị Blach (1999), 24 tuổi *** Mẹ chị vốn là bệnh nhân phong cùi và chị bị lây nhiễm từ mẹ lúc chị mới lên 14 tuổi. Sức khỏe chị rất yếu, đã từng phải mổ thận 3 lần. Chị lập gia đình và mới sanh cháu bé được gần 1 năm.
Ông Kuơnh (1965), 58 tuổi *** Ông là bệnh nhân phong. Chân tay đã bị cụt rụt ngắn lại rồi, nên làm việc rất khó khăn. Ông không thể lao động kiếm tiền, nên cuộc sống rất vất vả, thiếu thốn mọi mặt.
Ông Phô (1960), 63 tuổi *** Ông là bệnh nhân phong, có 5 người con, nhưng may mắn là không ai bị lây bệnh. Cả 5 người con đều đã lập gia đình, nhưng họ cũng rất nghèo túng.
Bà Klenh (1975), 48 tuổi *** Bà là bệnh nhân phong. Căn bệnh đã làm tàn phế tứ chi của bà. Bà không lập gia đình, và may mắn được người em trai nuôi, cho bà cơm ăn và để bà ở riêng trong 1 phòng nhỏ.